Trọng tâm: Con ngọt ngào, cả ngày hay đêm, con hãy nghĩ đến “Baba, Baba” ở bên trong con và rồi con sẽ trải nghiệm được niềm hạnh phúc vô hạn. Trí tuệ của con sẽ liên tục nhớ rằng Baba đang trao cho con kho báu Kuber (một vị vua rất giàu có).
Câu hỏi: Baba gọi những người con nào là những bông hoa trung thực? Dấu hiệu của những đứa con ấy điều gì.
Trả lời: Những bông hoa trung thực là những bông hoa không bao giờ bị ảnh hưởng bởi Maya. Chúng không có bất kỳ xung đột nào với Maya. Thậm chí những bông hoa trung thực như thế đến vào lúc cuối cùng thì chúng vẫn thực hiện nỗ lực để đi nhanh (phi nước đại). Chúng giữ mục tiêu đi trước ngay cả những người cũ, lâu năm hơn. Chúng luôn bận rộn trong việc nỗ lực để loại bỏ khiếm khuyết của mình. Chúng không nhìn thấy khiếm khuyết của người khác.
Om shanti. Thượng Đế Shiva nói. Người là Người Cha tâm linh bởi vì Shiva là Linh Hồn Tối Cao. Mỗi ngày, Người Cha giải thích những điều mới mẻ cho con. Có rất nhiều ẩn sĩ, v.v. những người truyền đạt kinh Gita. Họ không thể nhớ đến Người Cha. Cụm từ “Baba” không thể được thốt lên từ đôi môi của họ. Từ “Baba” chỉ dành cho những ai ở trên con đường gia đình trong khi các ẩn sĩ thuộc về con đường cô lập. Họ chỉ nhớ đến yếu tố ánh sáng. Họ không bao giờ nói “Shiv Baba”. Con có thể đi và kiểm tra điều này. Khi các ẩn sĩ vĩ đại có sự hiểu biết kiến thức, chẳng hạn như Chiminyananda, v.v., thuật lại kinh Gita, thì không phải là họ xem Shri Krishna là Thượng Đế của kinh Gita và có yoga với Shri Krishna. Không; họ chỉ có yoga với yếu tố ánh sáng. Họ có kiến thức về yếu tố brahm và các yếu tố. Không ai có thể gọi Shri Krishna là "Baba". Do đó, Shri Krishna không phải là Baba, Người thuật lại kinh Gita. Con người đều gọi Shiva là "Baba", bởi vì Người là Người Cha của mọi linh hồn. Mọi linh hồn đều cầu gọi đến Người rằng: Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao. Người là Đấng Tối Cao, Đấng cao quý nhất bởi vì Người là cư dân của vùng tối thượng. Tất cả các con cũng cư dân của vùng tối cao nhưng Người được gọi là Linh Hồn Tối Cao. Người không bao giờ nhận kiếp tái sinh. Đích thân Người nói: Kiếp sinh của Ta là thánh thiện và độc nhất. Không ai khác có thể đi vào cỗ xe ngựa và chỉ cho các con cách trở thành chủ nhân của thế giới. Đây là lý do vì sao Người Cha nói: Không ai biết về Ta như chính Ta là hoặc Ta là gì. Chỉ khi Ta tự trao lời giới thiệu về Ta thì các con mới có thể nhận biết về Ta. Làm thế nào mà những người tin vào nguyên tố ánh sáng hoặc các nguyên tố lại có thể xem Shri Krishna là Cha của họ? Tất cả các linh hồn đều là con. Làm thế nào mà mọi người có thể gọi Shri Krishna là “Người Cha” được đây? Không thể nói rằng Shri Krishna là Cha của mọi người, do đó chúng ta đều là anh em trai của nhau, hoặc Shri Krishna hiện diện ở khắp mọi nơi. Không phải mọi người đều có thể là Shri Krishna. Nếu mọi người đều là Shri Krishna, thì họ cũng phải có một người cha. Con người đã quên hết mọi điều. Bởi vì họ không biết Người, nên người ta mới nói rằng: Chỉ một số ít trong số muôn triệu mới biết về Ta. Bất kỳ ai cũng có thể nhận ra Shri Krishna. Những người ở nước ngoài cũng biết cậu ấy. Họ gọi cậu ấy là Chúa Tể Krishna. Họ cũng có hình ảnh về cậu ấy, nhưng thực ra, đó không phải là hình ảnh chính xác. Họ nghe người dân Bharat nói rằng cậu ấy được thờ phụng rất nhiều. Do đó, trong kinh Gita có viết: Thượng Đế Shri Krishna. Có thể gọi Thượng Đế là Vị Chúa Tể không? Họ nói: "Chúa Tể Shri Krishna". Thực ra, những người quan trọng đều được trao tặng danh hiệu "Chúa Tể". Họ trao tặng tước hiệu này cho nhiều người. Đây được gọi là thành phố của bóng đêm. Họ gọi bất kỳ con người ô trọc nào là chúa tể. Có một sự khác biệt rất lớn giữa những người ô trọc ngày nay và Shiva hoặc Shri Krishna.
Người Cha nói: Kiến thức mà Ta trao cho các con bây giờ thì sau này sẽ biến mất. Đích thân Ta đến và thiết lập thế giới mới và Đích thân Ta trao ban cho các con kiến thức này. Chỉ khi Ta trao cho các con kiến thức này, con mới có thể nghe kiến thức. Không ai khác, ngoài chính bản thân Ta, có thể truyền đạt kiến thức này. Thậm chí không ai biết về kiến thức này. Các ẩn sĩ kia có thể nhớ Shiv Baba không? Họ thậm chí không thể bảo người khác nhớ đến Thượng Đế vô thể. Con đã bao giờ nghe họ nói điều này chưa? Ngay cả nhiều người có học thức, được giáo dục cao cũng không hiểu gì cả. Bây giờ Người Cha giải thích rằng Shri Krishna không phải là Thượng Đế mặc dù người ta vẫn tiếp tục gọi cậu ấy là Thượng Đế. Có quá nhiều sự khác biệt!
Người Cha ngồi đây và dạy con. Người là Người Cha, là Người Thầy và là Guru của con. Shiv Baba ngồi đây và giải thích cho mọi người. Vì không hiểu điều này, cho nên người ta đã không thể hiện Shiva trong bức tranh Trimurti. Họ thể hiện Brahma, người được gọi là Người Cha của Nhân loại, là người tạo nên loài người, nhưng ông ấy thì không được gọi là Thượng Đế. Thượng Đế không tạo ra con người, mà tất cả các linh hồn đều là con của Thượng Đế. Do đó, Người phải tạo ra loài người thông qua ai đó. Ai đã nhận nuôi các con? Người Cha đã nhận nuôi các con thông qua Brahma. Chỉ khi con trở thành Brahmin thì con mới có thể trở thành thánh thần. Con chưa bao giờ nghe khía cạnh này trước kia. Người Cha Nhân loại chắc chắn có phần vai; ông ấy chắc chắn phải thực hiện hành động. Nếu không, nhiều người đến từ đâu? Brahmin thì không thể được sinh ra thông qua thói tật. Các Brahmin kia được sinh ra thông qua thói tật thì sẽ nói rằng họ của họ là "Brahmin". Tên gọi của mọi người đều khác nhau. Chỉ sau khi Shiv Baba đi vào ông ấy thì mới được gọi là bằng cái tên Brahma. Đây là một khía cạnh mới. Đích thân Người Cha đã nói: Không một ai biết về Ta. Cũng không ai biết về chu kỳ thế giới. Đây là lý do tại sao các hiền triết, thánh nhân đều nói: Neti, neti –không phải thế này cũng không phải thế kia. Họ không biết về Linh Hồn Tối Cao cũng như không biết về sự sáng tạo của Linh Hồn Tối Cao. Người Cha đã nói: Chỉ khi Ta đến và trao lời giới thiệu về Ta thì mọi người mới có thể biết về Ta.
Những vị thần kia thì không biết làm thế nào mà họ đã nhận được vương quốc; họ không có kiến thức này. Một khi họ đã nhận được vị trí thánh thần của mình, thì không cần kiến thức này nữa. Kiến thức này là cần thiết để nhận được sự cứu rỗi. Họ sẽ đã nhận được sự cứu rỗi rồi. Đây là khía cạnh rất sâu sắc cần phải được hiểu. Chỉ những ai hiểu biết thông thái mới hiểu được. Tuy nhiên, những bà mẹ già không có nhiều trí tuệ như thế.
Mỗi người các con đều có phần vai của riêng mình tương ứng theo kế hoạch của vở kịch. Người ta sẽ không nói: Ôi Thượng Đế, hãy trao cho con một trí tuệ thông thái! Nếu Ta mà trao cho mọi người cùng một trí tuệ giống như nhau thì tất cả mọi người sẽ trở thành Narayan. Liệu mọi người có ngồi chồng lên nhau trên ngai vàng không? Đúng là mục đích và mục tiêu để trở nên như thế. Mọi người đều đang nỗ lực để thay đổi từ con người bình thường thành Narayan; họ sẽ trở nên như thế tương ứng theo những nỗ lực của mình. Nếu tất cả các con đều giơ tay lên và nói rằng chúng con sẽ trở thành Narayan, thì Người Cha sẽ cười thầm. Bởi vì làm thế nào mà tất cả mọi người đều có thể trở nên giống nhau được? Tất cả mọi người đều có thứ hạng. Có Narayan là Đệ nhất, Đệ nhị, Đệ tam, cũng như có vua Edward là Đệ nhất, Đệ nhị, Đệ tam. Mặc dù các con có cùng mục đích và mục tiêu, nhưng mỗi người các con có thể hiểu rằng con sẽ đạt được vị trí nào nếu như hoạt động của các con vẫn y như thế. Các con chắc chắn phải nỗ lực. Baba mang đến những bông hoa theo thứ hạng, và Người cũng có thể trao tặng chúng theo thứ hạng. Tuy nhiên, Người không làm như vậy bởi vì làm như thế thì một số người con sẽ mất hết hy vọng.
Baba biết và Người cũng nhìn thấy người nào làm phục vụ nhiều hơn, người nào là hoa tốt. Tất cả những bông hoa còn lại đều theo thứ hạng. Có nhiều bông hoa cũ đang ngồi ở đây nhưng cũng có một số bông hoa mới, những bông hoa rất đẹp. Người nói: Bông hoa này là bông hoa trung thực số một. Người ấy không có bất kỳ xung đột hay ghen tị nào, v.v. Nhiều người ấy chắc chắn vẫn còn khuyết điểm này hay khuyết điểm khác. Không ai có thể được gọi là hoàn thiện hoàn hảo. Con cần phải nỗ lực rất nhiều để trở thành 16 độ thánh thiện tràn đầy. Chưa ai có thể trở nên hoàn thiện như thế. Ngay cả bây giờ, một số đứa con giỏi vẫn còn có rất nhiều ghen tị bên trong chúng; chúng có khiếm khuyết bên trong chúng.
Người Cha biết mỗi người các con đang thực hiện loại nỗ lực nào. Con người trên thế giới thì biết gì? Họ không hiểu biết gì cả. Rất ít người có sự hiểu biết. Người nghèo hiểu rất nhanh. Người Cha vô hạn đã đến để dạy cho các con. Bằng cách nhớ đến Người Cha mà tội lỗi của các con sẽ được cắt bỏ. Chúng ta đã đến với Người Cha. Chúng ta chắc chắn sẽ nhận được của thừa kế là thế giới mới từ Baba. Theo thứ hạng, từ một trăm đến một, nhưng một khi con đã biết đến Người Cha, một khi con đã lắng nghe một chút kiến thức này, thì con chắc chắn sẽ đi đến thiên đường. Đi đến thiên đường trong suốt 21 kiếp thì không phải là chuyện nhỏ. Nó không giống như họ nói khi ai đó chết, thì người đó sẽ đi đến thiên đường trong suốt 21 kiếp. Thiên đường ở đâu? Có quá nhiều hiểu biết sai trái. Ngay cả những người giỏi và quan trọng cũng nói rằng người này người kia đã đi đến thiên đường. Họ không hiểu họ đang nói đến điều gì khi họ nói "thiên đường". Chỉ có các con mới biết điều này.
Con cũng là con người nhưng con đã trở thành Brahmin. Con tự gọi mình là Brahmin. Các con, những Brahmin có một BapDada. Do đó, con có thể hỏi các ẩn sĩ rằng: Thượng Đế nói những lời vĩ đại là, "Hãy quên đi cơ thể và những lối sống thuộc cơ thể và hãy chỉ nhớ đến một mình Ta!" Liệu Shri Krishna có nói, "Hãy nhớ đến Ta" không? Con có nhớ đến Shri Krishna không? Họ sẽ không bao giờ nói "có". Khi đó sẽ có sự hiển lộ. Những người nghèo ngây thơ đi đến với họ thì không biết gì cả. Họ trở nên tức giận trước các tín đồ của mình. Cái tên Durvasha (nhà hiền triết nổi tiếng vì sự tức giận) được nhớ đến. Họ có rất nhiều sự kiêu ngạo. Họ có nhiều tín đồ. Đây là vương quốc thuộc về con đường thờ cúng. Không ai có quyền chất vấn họ. Nếu không, con có thể hỏi họ: Các bạn thờ phụng Shiv Baba, vậy các bạn gọi Thượng Đế là ai? Thượng Đế có ở trong sỏi, đá không? Sau đó, họ sẽ hiểu tất cả những điều này. Bây giờ họ đang có quá nhiều niềm hân hoan say sưa. Tất cả họ đều là tín đồ. Họ không thể được gọi là xứng đáng được tôn thờ. Người Cha nói: Rất ít người biết đến Ta. Trong số các con cũng vậy, chỉ có vài người con mới biết chính xác về Ta như Ta là và Ta là ai. Các con trải nghiệm được rất nhiều hạnh phúc ở bên trong. Các con hiểu rằng Baba đang trao cho con vương quốc thiên đường. Con nhận được kho báu của Kuber.
Vở kịch về chiếc đèn của Aladdin cũng được trình chiếu. Khi chà xát chiếc đèn, thì cả kho báu khổng lồ xuất hiện. Nhiều vở kịch như thế được trình chiếu. Ngoài ra còn có câu chuyện về việc một vị hoàng đế, là bạn của Thượng Đế. Người ấy đã trao vương quốc của mình trong một ngày cho người đầu tiên bước lên cầu. Tất cả những điều đó chỉ là những câu chuyện. Bây giờ, Người Cha giải thích rằng Thượng Đế là Bạn của con. Người đi vào người này và ăn, uống và chơi cùng với con. Cỗ xe của Shiv Baba và Brahma Baba là một và giống nhau. Do đó, Shiv Baba chắc chắn cũng phải chơi cùng với con. Chắc chắn con phải nhớ đến Người Cha trong khi chơi, điều đó có nghĩa là cả hai đều ở trong một cơ thể này. Có hai thực thể: Bap và Dada. Tuy nhiên, không ai hiểu điều này. Họ nói rằng Người đã đi vào một cỗ xe ngựa và vì vậy họ đã trang hoàng tô điểm cho cỗ xe ngựa. Không thể nói rằng Shiv Baba ngồi trong Shri Krishna và trao kiến thức. Sau đó, họ nói: Thượng Đế Shri Krishna nói. Họ không nói: Thượng Đế Brahma nói”. Không; đây là cỗ xe. Được nói rằng: Thượng Đế Shiva nói.
Cha ngồi đây và trao cho con lời giới thiệu về khởi đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo và độ dài của nó. Không ai khác biết những điều này. Những ai có hiểu biết thì sẽ sử dụng trí tuệ của họ. Các ẩn sĩ phải từ bỏ mọi thứ. Con cũng từ bỏ toàn bộ thế giới bao gồm cả cơ thể của con. Con hiểu rằng kia là bộ da cũ của con và con phải đi đến thế giới mới. Chúng ta, những linh hồn, không phải là cư dân thuộc về nơi này. Chúng ta chỉ đến đây để diễn phần vai của mình. Chúng ta về nguyên thủy là cư dân của vùng tối cao. Con cũng biết cái cây vô hình trên kia trông giống như thế nào. Tất cả các linh hồn đều cư trú ở trên đó. Vở kịch này được định sẵn. Có hàng tỷ linh hồn con người. Tất cả đều cư trú ở đâu? Ở trong thế giới vô hình. Tuy nhiên, các vì sao trên bầu trời kia thì không phải là linh hồn. Con người thậm chí còn gọi những ngôi sao đó là các vị thần, nhưng chúng không phải là các vị thần. Chúng ta gọi Shiv Baba, là Mặt Trời của Kiến thức. Những ngôi sao kia thì không thể được gọi là thánh thần. Có rất nhiều điều sai trái đã được viết trong kinh sách. Tất cả những điều đó là những thứ linh tinh trên con đường thờ cúng thông qua đó, con tiếp tục đi xuống. Con chắc chắn sẽ đi xuống nếu con nhận 84 kiếp sinh.
Đây là thế giới thời kì sắt. Satyug được gọi là thế giới thời kì vàng. Ai cư trú ở đó? Chính là các vị thần. Không ai biết được các vị thần đã đi đâu. Con hiểu rằng họ đã nhận kiếp tái sinh. Người Cha đã giải thích rằng, trong khi nhận kiếp tái sinh, họ đã thay đổi từ thánh thần trở thành những người theo đạo Hindu; họ đã trở nên ô trọc. Không có tôn giáo/lối sống nào khác thay đổi theo cách này. Không ai biết tại sao lối sống của họ lại thay đổi. Người Cha nói: Họ đã trở nên tha hóa trong chính lối sống và hành động của mình. Khi họ là thánh thần, họ là những cặp đôi thanh khiết. Sau đó, họ trở nên ô trọc trong vương quốc Ravan vì vậy, họ không còn được gọi là thánh thần nữa. Đó là lý do vì sao tên gọi Hindu được tạo ra. Shri Krishna không thiết lập nên lối sống thánh thần. Chắc chắn, phải là Shiv Baba đã đến và thiết lập nên lối sống ấy.
Người ta ăn tổ chức ngày sinh của Shiva hoặc đêm của Shiva, nhưng họ không biết Người đã làm gì khi Người đến. Ngoài ra còn có kinh sách tên là "Shiva Purana". Trên thực tế, chỉ có một kinh Gita của Shiva do Shiv Baba đã nói. Không có quyển kinh nào khác. Con không phạm bất kỳ hành hình bạo lực nào. Không có kinh sách nào của con được tạo ra. Con đi đến thế giới mới. Không có kinh sách hay kinh Gita nào trong thời kì vàng. Ai sẽ học kinh sách ở đó chứ? Mọi người nói rằng kinh Vệ Đà và kinh sách, v.v. đã tồn tại từ lúc bắt đầu của thời gian. Họ không biết gì cả. Không có kinh sách nào, v.v. ở trong thiên đường. Người Cha đã tạo ra các vị thần. Tất cả họ đều nhận được sự cứu rỗi cho nên thánh thần không cần phải học kinh sách. Không có kinh sách nào ở đó. Người Cha bây giờ đã trao cho các con chìa khóa của kiến thức này để mở cái khóa trên trí tuệ của con. Trước đây, cái khóa đó đã bị khóa hoàn toàn cho nên con không hiểu gì cả. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste với những đứa con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1.Đừng ghen tị với bất kỳ ai. Hãy loại bỏ khuyết khuyết của con và nỗ lực để trở nên hoàn thiện hoàn hảo. Hãy đạt được vị trí cao bằng cách học.
2. Từ bỏ mọi thứ bao gồm cả cơ thể của con. Đừng phạm bất kỳ loại bạo lực nào. Đừng có bất kỳ sự cao ngạo nào.
Lời chúc phúc: Mong con có niềm hạnh phúc và niềm hân hoan say sưa về việc có những thẩm quyền vô hạn và bất diệt, theo đó trở nên liên tục thảnh thơi.
Con người trên thế giới đạt được thẩm quyền của họ với rất nhiều nỗ lực, trong khi con đã nhận được thẩm quyền của con mà không phải thực hiện bất kỳ nỗ lực nào. Trở thành đứa trẻ nghĩa là đạt được quyền của con. “Wah! Tôi là linh hồn hướng thượng có mọi thẩm quyền!”. Con hãy ở trong niềm hân hoan say sưa và niềm hạnh phúc về những thẩm quyền vô hạn này, rồi con sẽ liên tục thảnh thơi. Những thẩm quyền bất diệt này được đảm bảo. Khi điều gì đó được đảm bảo, thì con thảnh thơi. Hãy giao phó mọi trách nhiệm của con cho Người Cha, rồi con sẽ được giải thoát khỏi mọi nỗi lo lắng.
Khẩu hiệu: Những người có trái tim rộng lớn và trái tim quảng đại là nền tảng của sự đoàn kết.