Làm cho những điều kiện thỏa mục tiêu tương đồng với mục tiêu của con và trở nên tràn đầy mọi báu vật
Hôm nay, vị Chủ nhân của mọi báu vật đang ngắm nhìn những đứa con của Người, những người tràn đầy mọi báu vật. Mỗi một đứa con đều tràn đầy mọi báu vật. Dấu hiệu của người tràn đầy đó là họ liên tục được nhìn thấy như là hiện thân của thành quả và là những linh hồn thỏa mãn. Họ được nhìn thấy liên tục hạnh phúc bởi vì họ đang tuôn tràn. Mỗi một người các con nên tự hỏi bản thân “Tôi đã tích lũy bao nhiêu báu vật?”. Giờ đây, con đã đạt được những báu vật bất diệt này, và chúng cũng sẽ ở bên con trong nhiều kiếp trong tương lai. Những báu vật này sẽ không chấm dứt.
Báu vật đầu tiên là báu vật kiến thức. Với kiến thức này, kể cả vào lúc này, tất cả các con đều đang trải nghiệm sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Trong khi đang sống cuộc đời này trong thế giới cũ này, trong bầu không khí hoàn toàn ô trọc này, nhờ vào báu vật kiến thức, con tách rời và thoát khỏi bầu không khí cũng như sóng rung động của tất cả những điều này. Các con, những linh hồn, tách rời như hoa sen và thoát khỏi nỗi đau khổ, lo lắng và bất an. Trong khi đang sống cuộc đời của con, con thoát khỏi bất kỳ ràng buộc nào của những điều xấu xa, tệ hại. Con thoát khỏi những cơn bão của suy nghĩ lãng phí. Con tự do chứ? Tất cả các con đều đang vẫy tay.
Vì vậy, sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống chính là quả trái và là thành quả của báu vật kiến thức này. Thậm chí nếu như suy nghĩ lãng phí có cố gắng đến, và những suy nghĩ tiêu cực cũng đến, con có kiến thức này, nghĩa là con có sự hiểu biết rằng nhiệm vụ của suy nghĩ lãng phí và suy nghĩ tiêu cực là đến, còn nhiệm vụ của con, linh hồn khai sáng là giữ mình tách rời và thoát khỏi chúng, trở nên đáng yêu đối với Người Cha. Vì thế, con hãy kiểm tra “Tôi đã đạt được báu vật kiến thức này chưa? Báu vật này có tuôn tràn không? Báu vật này tràn đầy, hay là thiếu cái gì đó?”. Nếu cái gì đó đang thiếu, con hãy thu thập nó. Đừng để mình trống rỗng.
Tương tự như vậy, báu vật yoga mang đến cho con thành quả là tất cả các sức mạnh. Vì thế, con hãy nhìn vào bản thân và kiểm tra xem con đã tích lũy tất cả các sức mạnh với báu vật yoga chưa. Tất cả các sức mạnh chứ? Nếu một sức mạnh bị thiếu, con sẽ bị lừa phỉnh vào lúc nào đó. Tước hiệu của tất cả các con là chủ nhân toàn năng, người có mọi sức mạnh, chứ không chỉ là người có một vài sức mạnh. Vì thế, con đã tích lũy kho báu tất cả các sức mạnh với sức mạnh của yoga chưa? Các sức mạnh có tràn đầy không? Con là hiện thân của thành quả, hay là điều gì đó đang thiếu? Tại sao? Giờ con có thể làm đầy bản thân bất cứ điều gì con thiếu. Con vẫn có cơ hội. Sau đó, thời gian để làm cho bản thân con đầy sẽ đến hồi kết thúc, và điểm yếu thì vẫn còn. Con hãy kiểm tra bản thân. Hãy mang mỗi một sức mạnh ra trước mặt con và kiểm tra nó trong thời gian biểu cả ngày của con. Nếu thiếu dù chỉ 1% thôi, con sẽ không được bảo là con đã hoàn toàn thi đậu, bởi vì khi bất kỳ ai trong số các con được hỏi mục tiêu của con là thi đậu hoàn toàn hay chỉ thi đậu một nửa, thì tất cả các con đều nói rằng con sẽ trở thành một phần của triều đại Mặt trời, không phải là triều đại Mặt trăng. Con sẽ trở thành một phần của triều đại Mặt trăng chứ? BapDada sẽ trao cho con chiếc ngai thật tốt. Con sẽ trở thành một phần của triều đại Mặt trăng chứ? Những đứa con nước ngoài thì sao? Những đứa con từ Ấn Độ sẽ trở thành triều đại Mặt trời, còn những đứa con nước ngoài sẽ trở thành triều đại Mặt trăng, thế có được không? Con sẽ không trở nên như thế. Con có muốn trở thành triều đại Mặt trời không? Chắc chắn con phải trở nên như thế. BapDada đang có cuộc trò chuyện thân tình. Bởi vì con có niềm tin vững vàng, kiên định cho nên con phải trở thành triều đại Mặt trời, con đã hứa với Người Cha và bản thân con, từ nay trở đi, đừng thiếu % nào trong bất kỳ sức mạnh nào. Nếu con nói rằng thiếu 1% do hoàn cảnh hay vấn đề, con sẽ còn 14 cấp độ thánh thiện (thuộc về thời kỳ Bạc). Đây là lý do vì sao, ngày hôm nay, BapDada đang kiểm tra học bạ và biểu đồ của mỗi người các con. BapDada cũng có sổ học bạ của mọi người, bởi vì theo thời gian, BapDada đang nói với con trước rằng giờ đây, theo thời gian, con đừng nói “vào lúc nào đó” nữa, mà hãy nói “ngay lúc này”. “Nó sẽ diễn ra vào lúc nào đó. Con sẽ làm việc đó sau. Nó phải diễn ra”. Đừng nghĩ theo cách này. Không phải là nó phải xảy ra, mà con phải làm việc đó ngay lúc này. Tốc độ của thời gian đang trở nên mỗi lúc một nhanh, do đó mục tiêu con đã giữ về việc trở nên ngang bằng với Cha, thi đậu hoàn toàn, trở nên đầy đủ 16 cấp độ thánh thiện, BapDada muốn mục tiêu ấy và những điều kiện thỏa mục tiêu ấy ngang bằng theo cách thực tế. Chỉ khi mục tiêu của con và những điều kiện thỏa mục tiêu tương đồng với nhau thì con sẽ dễ dàng trở nên ngang bằng với Cha. Vì vậy, con hãy kiểm tra bản thân. Nói rằng nó sẽ xảy ra hoặc con sẽ trở nên như thế vào lúc nào đó là bất cẩn. Bất cứ điều gì con muốn làm, bất cứ điều gì con muốn trở thành, bất kỳ mục tiêu nào con có, con phải thực hiện nó ngay lúc này, con phải trở nên như thế ngay lúc này. Đừng dùng từ “vào lúc nào đó”, mà hãy là “ngay lúc này”!
Vì thế, có báu vật kiến thức, báu vật yoga và cũng có cả báu vật của việc hấp thu, thông qua việc hấp thu này, con tích lũy được báu vật đức hạnh. Với các đức hạnh cũng vậy, giống như có mọi sức mạnh, vì thế cũng có tất cả các đức hạnh. Không chỉ có vài đức hạnh thôi, mà cũng có tất cả các đức hạnh. Vì thế, con có tất cả các đức hạnh không? Hay là con nghĩ rằng không thành vấn đề nếu một hoặc hai đức hạnh bị thiếu và mọi thứ đều sẽ ổn? Không, nó sẽ không ổn. Vì thế, con đã tích lũy báu vật là tất cả các đức hạnh chưa? Con hãy kiểm tra đức hạnh nào đang thiếu và làm đầy bản thân với đức hạnh ấy.
Môn học thứ tư là phục vụ. Tất cả các con đều trải nghiệm được rằng mỗi khi con phục vụ thông qua tâm trí, thông qua lời nói hay thông qua hành động của con, thành quả cho điều đó là niềm hạnh phúc tâm linh. Vì thế, con hãy kiểm tra xem bằng cách làm phục vụ, con đã trải nghiệm được niềm hạnh phúc đến mức độ nào. Nếu con phục vụ mà không trải nghiệm được niềm hạnh phúc, công việc phục vụ ấy không phải là công việc phục vụ chính xác. Có điều này hay điều kia đang thiếu trong công việc phục vụ ấy, đó là lý do vì sao con không trải nghiệm được niềm hạnh phúc. Ý nghĩa của công việc phục vụ đó là con, linh hồn, trải nghiệm bản thân con là đóa hồng tâm linh vui tươi bừng nở, đang đung đưa trên chiếc xích đu hạnh phúc. Con hãy kiểm tra: Con đã phục vụ suốt cả ngày, nhưng so với lượng công việc phục vụ con đã làm suốt cả ngày, con có trải nghiệm được nhiều hạnh phúc đến như thế không, hay là con tiếp tục có những suy nghĩ khác? “Không phải thế này, mà là thế này”. Niềm hạnh phúc của con ảnh hưởng đến nơi con phục vụ và những người đồng hành phục vụ cùng con, cũng như những linh hồn mà con phục vụ cho họ, và bầu không khí cũng trở thành bầu không khí hạnh phúc. Đây là báu vật phục vụ – niềm hạnh phúc.
Thêm một điều khác. Bốn môn học đã được đề cập đến. Cũng có cả mối quan hệ và mối liên hệ nữa, điều này cũng rất cần thiết. Tại sao? Một số con nghĩ rằng dù gì chúng cũng có mối quan hệ với BapDada, vì thế không thành vấn đề nếu chúng có mối quan hệ với gia đình hay là không, bởi vì dù gì chúng cũng có mối quan hệ với Hạt Giống. Tuy nhiên, con muốn cai trị thế giới mà, phải không? Trong vương quốc, con phải có mối quan hệ với người khác. Đây là lý do vì sao con phải có mối quan hệ và mối liên hệ vào lúc này, nhưng báu vật thật sự mà con nhận được thông qua mối quan hệ và mối liên hệ của con đó là lời chúc phúc. Không có mối quan hệ và mối liên hệ với người khác, con sẽ không tích lũy được lời chúc phúc trong tài khoản của con. Con có lời chúc phúc của Người Mẹ và Người Cha, nhưng con cũng phải nhận được lời chúc phúc của những ai con có mối quan hệ và mối liên hệ với họ. Nếu con không nhận được lời chúc phúc của họ, và con không có cảm nhận nhận được lời chúc phúc, con nên hiểu rằng điều gì đó đang thiếu trong mối quan hệ và mối liên hệ của con. Nếu mối quan hệ và mối liên hệ của con là chính xác, con sẽ trải nghiệm được lời chúc phúc. Trải nghiệm của lời chúc phúc sẽ là gì? Con đã trải nghiệm về những lời chúc phúc ấy rồi, phải không? Nếu con nhận được lời chúc phúc từ công việc phục vụ, bản thân con sẽ nhẹ nhõm – và bất kỳ ai con liên hệ với họ cũng… Trải nghiệm của việc nhận được lời chúc phúc đó là mỗi khi con hình thành mối quan hệ với người khác và khi con thực hiện bất kỳ nhiệm vụ nào, con sẽ vừa sáng vừa nhẹ. Nhẹ nhõm. Con sẽ không trải nghiệm bất kỳ gánh nặng nào và những ai mà con phục vụ cho họ, những ai mà con có mối quan hệ và mối liên hệ với họ, họ cũng sẽ cảm thấy sáng và nhẹ. Họ sẽ trải nghiệm con liên tục nhẹ nhàng trong các mối quan hệ, nghĩa là dễ dàng, không bao giờ nặng nề. Con có thể hình thành mối quan hệ với người khác hoặc là không, nhưng nhờ nhận được lời chúc phúc, cả hai bên đều sẽ dễ dàng dựa trên kỷ luật. Tuy nhiên, đừng dễ dãi đến mức nói rằng “Kiến sẽ tự bò đến chỗ nào có những thứ thật ngọt ngào”. Không được dễ dãi như thế, nhưng con hãy giữ mình vừa sáng vừa nhẹ. Vì vậy, BapDada nói “Hãy kiểm tra các báu vật của con”. Baba đang cho con thời gian. Tấm bảng hoàn tất vẫn chưa được dựng lên. Vì vậy, con hãy kiểm tra bản thân và tiếp tục tiến về phía trước.
BapDada có tình yêu thương dành cho các con, đây là lý do vì sao BapDada không muốn bất kỳ đứa con nào bị bỏ lại đằng sau. Mỗi người các con nên dẫn đầu nhiều đến mức có thể. Trong khi tiến lên, lại có ý thức cơ thể. Lòng tự trọng và ý thức cơ thể. Lý do có ý thức cơ thể là do thiếu lòng tự trọng. Cách dễ dàng để chấm dứt ý thức cơ thể là sử dụng một từ. Con cũng biết từ đó mà. Cái từ mà mang đến ý thức cơ thể là gì? (Tôi). Bao nhiêu lần con sử dụng từ “Tôi”? Suốt cả ngày, con có bao giờ ghi chú lại con sử dụng từ “Tôi” bao nhiêu lần không? OK, vào một ngày nào đó con hãy ghi chú ra. Từ “Tôi” liên tục được sử dụng, nhưng tôi là ai? Bài học đầu tiên đó là “Tôi là ai?”. Khi con nói “Tôi” với ý thức cơ thể, thì “Tôi” thật sự là gì? Là cái “Tôi” linh hồn hay là cơ thể? Linh hồn nhận lấy cơ thể hay cơ thể nhận lấy linh hồn? Chuyện gì xảy ra? Linh hồn nhận lấy cơ thể. Điều này có đúng không? Nếu linh hồn nhận lấy cơ thể, thì “Tôi” là ai? “Tôi” là linh hồn, phải không? Vì thế, cách dễ dàng đó là: mỗi khi con sử dụng từ “Tôi”, hãy nhớ con là linh hồn nào. Linh hồn thì vô thể, còn cơ thể thì hữu hình. Linh hồn vô thể đã nhận lấy cơ thể hữu hình. Vì thế, bao nhiêu lần con sử dụng từ “Tôi”, con hãy nhớ: Tôi, linh hồn vô thể này, đã đi vào cơ thể hữu hình. Khi con nhớ trạng thái vô thể, con sẽ tự động trở nên không có cái tôi, và ý thức cơ thể sẽ chấm dứt. Bằng cách giữ lấy bài học đầu tiên “Tôi là ai?” trong nhận thức của con, bằng cách nhớ con là linh hồn, trạng thái vô thể của con sẽ trở nên vững chắc. Khi con có trạng thái vô thể, con sẽ tự động trở nên không có cái tôi và không có thói tật. Kể từ ngày mai, con hãy ghi chú con nhớ đến điều gì khi con sử dụng từ “Tôi”. Bao nhiêu lần con sử dụng từ “Tôi”, con sẽ tự động trở nên vô thể, không có cái tôi và không có thói tật. Achcha.
Hôm nay nhóm Trẻ đã đến. Có nhiều người trẻ đã đến. BapDada đang trao lời chúc phúc cho nhóm Trẻ. Mong con sống lâu! Đừng làm hỏng một báu vật nào. Mong con sống lâu và mong con giữ mình thịnh vượng! Các guru đời thường trao lời chúc phúc cho việc sống lâu, còn BapDada thì nói tuổi thọ của cơ thể sẽ là bao nhiêu đó. Vì thế, Người không trao cho con lời chúc phúc cho việc sống lâu về mặt cơ thể, mà Người chúc con liên tục sống lâu trong cuộc đời Brahmin này! Tại sao? Các Brahmin rồi sẽ trở thành thánh thần. Vì thế, con sẽ sống lâu, phải không? Giới trẻ có một điểm đặc biệt. Các con, giới trẻ, có biết điểm đặc biệt của con không? Con có điểm đặc biệt nào? (Chúng con có thể làm bất cứ điều gì chúng con muốn.) Achcha. Con có thể làm việc này không? Điều đó là tốt. Trên thế giới, người ta nói rằng giới trẻ rất cứng đầu. Giới trẻ chắn chắn sẽ làm bất cứ điều gì mà họ nghĩ. Những người kia nói về sự đối lập. Còn ở đây, giới trẻ Brahmin không hề bướng bỉnh, mà chúng là những người rất kiên định trong lời hứa của mình. Chúng không phải là những người lẩn tránh lời hứa của mình. Các con, giới trẻ, có như thế này không? Thật dễ để giơ tay lên. BapDada hạnh phúc bởi vì ít ra con có can đảm để giơ tay lên. Tuy nhiên, mỗi ngày vào giờ amrit vela, con hãy nhớ đến lời hứa mà con hứa với BapDada, rằng trong cuộc đời Brahmin này, con sẽ không tránh xa thành quả và công việc phục vụ kể cả trong suy nghĩ của con. Mỗi ngày con hãy ôn ngẫm lại lòng can đảm và lời hứa mà con đã đưa ra. Hãy kiểm tra hết lần này đến lần khác để xem: lòng can đảm mà con có và suy nghĩ mà con nuôi giữ có đang diễn ra theo cách thực tế không?
Chính phủ nói rằng nếu hai đến bốn trăm ngàn thanh niên trở nên vững mạnh, điều đó là tốt. BapDada nói rằng mỗi một người trẻ Brahmin tương đương với một trăm ngàn người. Con có mạnh mẽ như thế này không? Con có như thế này không? Con hãy nhìn xem, đừng nên là khi con trở về nhà, con viết thư cho Baba và nói rằng Maya đã đến, tâm ấn đã đến hoặc các vấn đề đã đến. Con hãy trở thành hiện thân của giải pháp cho các vấn đề. Các vấn đề sẽ đến, nhưng mỗi người các con phải tự hỏi bản thân “Tôi là ai? Tôi có phải là hiện thân của giải pháp không, hay tôi là người bị đánh bại bởi vấn đề?”. Tước hiệu của các con là gì? Viên ngọc chiến thắng, hay là viên ngọc bị đánh bại? Con là viên ngọc chiến thắng, phải không? Ngay khi con nhận lấy kiếp sinh Brahmin của mình, BapDada đã đính chấm tilak chiến thắng bất diệt lên vầng trán của con. Vì thế con là người đã nhận được lời chúc phúc cho sự bất tử. Giờ con hãy tự hứa điều này với bản thân. Nếu con được yêu cầu hứa ở đây, mọi người đều sẽ hứa, nhưng hãy hứa với bản thân từ trong tâm trí con “Con sẽ không bao giờ bị ảnh hưởng bởi tâm ấn của con. Tâm ấn của Người Cha là tâm ấn của con, linh hồn Brahmin. Tâm ấn của thời kỳ Đồng và thời kỳ Sắt không phải là tâm ấn của con bởi vì đó không phải là tâm ấn của Người Cha”. Tâm ấn ô trọc có phải là tâm ấn của các con, những Brahmin không? Không phải, phải không? Thế thì, con là ai? Con là Brahmin, phải không?
BapDada tự hào về nhóm Trẻ. Con hãy nhìn xem, ngay cả các Dadi cũng tự hào về nhóm Trẻ. Dadiji có tình yêu thương dành cho những người trẻ. Cô ấy có thêm tình yêu thương dành cho các con. Các kumar chính là su-kumar (kumar thanh khiết). Con không chỉ là kumar, mà con còn là kumar thanh khiết. Mỗi người các con, những kumar, là người sẽ mang đến sự chuyển hóa thế giới và minh họa điều đó cho mọi người thấy. Achcha, các kumar có nên được giao cho một vài công việc để làm không? Con có lòng can đảm không? Con sẽ phải thực hiện nó. Các kumari sẽ làm chứ?
Baba đang trao cho con việc gì đó để làm, vì thế con hãy lắng nghe với sự chú ý. Vào mùa tiếp theo, chúng ta sẽ có chương trình đặc biệt tương tự dành cho các kumar, nhưng… cũng có từ “nhưng”. Baba không giao cho con quá nhiều việc để làm. Mỗi người các con, những kumar, hãy chuẩn bị và mang đến một chiếc vòng nhỏ gồm mười kumar. Vòng thì được đeo trên cổ tay, phải không? Các con từng đeo những vòng hoa lên cổ tay của cha Brahma. Vì thế, mỗi người các con, những kumar, phải mang những người khác đến: đừng mang những người yếu đến, hãy mang những người mạnh đến. Không phải là những người sẽ đến Madhuban, rồi lại thay đổi khi họ trở về nhà. Con hãy mang những người vững mạnh đến đây, để rồi khi nhìn thấy họ, BapDada cũng nói “Wah, kumar! Wah!”. Con có sẵn sàng làm việc này không? Con sẽ làm việc này chứ? Con hãy nghĩ về điều này một chút. Con đừng chỉ giơ tay như thế. Con sẽ phải làm điều đó. Con sẽ phải làm cho người khác trở nên giống như vậy. Những đứa con hai lần nước ngoài cũng sẽ làm việc này. Những đứa con hai lần nước ngoài sẽ làm việc này chứ? Các kumar hai lần nước ngoài, hãy giơ tay lên! Mỗi người các con sẽ mang mười người đến, phải không? Những người con nước ngoài sẽ mang họ đến và những người con từ Ấn Độ cũng sẽ mang họ đến. Rồi phần thưởng sẽ được trao cho những ai mang những linh hồn chất lượng hạng nhất đến. Phần thưởng thật tốt sẽ được trao, chứ không phải là phần thưởng với chất lượng thấp. Baba có tình yêu thương dành cho các kumar. Nếu chính phủ tìm thấy số lượng tối đa các kumar thực hiện những hành động tích cực, họ sẽ rất hạnh phúc. Nếu mỗi người các con mang mười người đến, cả hội trường sẽ đầy các kumar, rồi chúng ta có thể gọi chính phủ đến. Con hãy xem, đây là các kumar. Tuy nhiên, con sẽ phải mang họ đến. Con sẽ phải tạo ra họ. Nếu con làm cho trạng thái của con, mục tiêu của con và những điều kiện thỏa mục tiêu tương đồng với nhau, con sẽ không có suy nghĩ rằng sẽ có thành công trong công việc phục vụ hay là không. Công việc đã được hoàn tất rồi. Con chỉ phải trở thành công cụ. Con hãy liên tục ôn ngẫm lại lời hứa này. Con phải thực hiện những điều kỳ diệu. Achcha.
(Trong lúc nghe murli, có hai kumar bất thình lình bước lên sân khấu đến trước mặt BapDada và phải đưa xuống.)
Achcha. Con đã nhìn thấy màn kịch trong màn kịch. Giờ đây, BapDada nói “Con đã theo dõi Vở kịch như là người quan sát tách rời, con đã tận hưởng Vở kịch. Giờ đây, con có thể tách rời khỏi cơ thể và trở nên ổn định trong trạng thái ý thức linh hồn mạnh mẽ trong vòng một giây không? Hãy đặt dấu chấm hết!”.
(BapDada dẫn thiền rất mạnh.) Achcha, từ nay trở đi, con hãy tiếp tục thực hành điều này. Vào khoảnh khắc này, con hành động; vào khoảnh khắc tiếp theo, con trở nên tách rời khỏi hành động ấy; và từ trạng thái hữu hình, con trở nên ổn định trong trạng thái vô thể. Con đã có trải nghiệm này rồi. Mỗi khi vấn đề đến, con hãy trở thành người quan sát tách rời chỉ trong vòng một giây, xem vấn đề là cảnh ven đường, xem cơn bão (toofan) là món quà (tohfa) và vượt qua nó. Con có sự thực hành này, phải không? Khi con tiến bộ hơn, sự thực hành này sẽ rất cần thiết. Hãy đặt dấu chấm hết! Không phải là dấu chấm hỏi! “Tại sao chuyện này lại xảy ra? Nó đã xảy ra như thế nào?”. Nó đã xảy ra rồi! Con hãy đặt dấu chấm hết và trở nên ổn định trong trạng thái hoàn toàn mạnh mẽ của con. Vấn đề sẽ ở bên dưới, còn con thì sẽ tiếp tục theo dõi vấn đề như là cảnh ven đường từ trạng thái hướng thượng của con. Achcha.
Gửi đến tất cả những đứa con ở khắp mọi nơi, những đứa con tràn đầy mọi báu vật; gửi đến tất cả những linh hồn liên tục mỉm cười và giữ mình hạnh phúc, đang tuôn tràn mọi thành quả vào mọi khoảnh khắc; gửi đến những đứa con yogi và được khai sáng, hiển lộ thông qua cuộc đời thực tế của mình lời hứa mà chúng đã hứa với Người Cha; gửi đến những linh hồn ngang bằng với Cha và làm cho những điều kiện thỏa mục tiêu tương đồng với mục tiêu của chúng; gửi đến những linh hồn hướng thượng có cả kho chứa đựng tất cả các báu vật vào mọi khoảnh khắc và những ai đặt dấu chấm hết… nỗi nhớ, niềm thương của BapDada… nỗi nhớ, niềm thương từ trái tim của Đấng vỗ về những trái tim (Dilaram) và lời chào namaste.
Lời chúc phúc:
Mong con xem bất kỳ tình huống trái ngang nào là người thầy của con, theo đó học lấy bài học từ đó và trở thành hình ảnh của trải nghiệm.
Thay vì trở nên e sợ bất kỳ tình huống nào, hãy xem đó là người thầy của con chỉ trong một thời gian ngắn. Những tình huống như thế làm cho con trải nghiệm được hai sức mạnh: một là sức mạnh khoan dung, và hai là sức mạnh đối mặt. Con hãy học hai bài học này, rồi con sẽ có được trải nghiệm. Khi con nói rằng con là người được ủy thác và không điều gì là của con, thế thì tại sao con lại e sợ tình huống? Trở thành người được ủy thác nghĩa là con đã giao hết mọi thứ cho Cha. Vì thế, bất cứ chuyện gì xảy ra chắc chắn sẽ là tốt. Bằng cách có nhận thức này, con sẽ liên tục thảnh thơi và là hiện thân của sức mạnh.
Khẩu hiệu:
Những ai có tính tình ngọt ngào thì không thể gây đau khổ cho bất kỳ ai kể cả do vô tình.
*** Om Shanti ***