top of page

CHUẨN BỊ VÀ SẴN SÀNG CHO TRẠNG THÁI SAU CÙNG - CHARLIE BHAI


Đã có rất nhiều thay đổi trong Yagya, đây chính là khoảng thời gian mà chúng ta phải buông tất cả những nơi hỗ trợ tạm thời, ngay cả trên con đường kiến thức cũng như đời thường,…tất cả đều xa rời chúng ta rồi. BB, các Dadi,…tất cả đều xa chúng ta rồi.


Lúc này, chúng ta trở về nhà và chỉ ôm vào BB thôi.



Tôi nghĩ rằng đây là một sự lành mạnh bởi tất cả những nơi mà chúng ta nương tựa bây giờ đã buông chúng ta rồi. Bạn đồng ý không? Bạn đã sẵn sàng chưa? Tôi nghĩ rằng đây là khoảng thời gian mà mỗi chúng ta phải học cách trở nên tách rời. Tôi cảm giác sự tách rời của tôi rất yêu thương, rất cận kề nhưng không bị ảnh hưởng.


Tôi nghĩ rằng định nghĩa chính yếu của sự thanh khiết là tôi không bị ảnh hưởng bởi bất cứ ai, bất cứ thứ gì nữa.


Làm thế nào để chúng ta nói ra được mình thanh khiết cỡ nào với tư cách là B.K? Thứ nhất, là tôi không bị ảnh hưởng bởi người khác. Nếu người ta có thô lỗ, nếu người ta có khó chịu, nếu người ta có nói những câu tiêu cực và tồi tệ,…cũng không thay đổi tâm trạng của tôi được.


Một lần, BB nói rằng những đứa con bị đánh bại bởi thanh khiết như thế nào? Đó chính là khi con bị ấn tượng bởi ai đó. Lúc đó, con bị lừa dối. Khi con bị lừa dối, con nhận đau khổ.


Đôi khi chúng ta chỉ cần nói; người này là một giáo viên rất giỏi, người này yêu mình, người này lúc nào cũng bên mình, nâng đỡ mình và làm cho mình hạnh phúc, ….liệu có gì sai khi chúng ta bình luận như thế không?


BB nói: tốt là con đánh giá cao họ nhưng đừng để mình bị ấn tượng. Tại sao? Khi bạn bị ấn tượng bởi ai đó thì họ là tâm điểm của bạn và BB dần ra khỏi tâm điểm của bạn.

Một trong những tâm ấn chính yếu trên con đường thờ cúng là họ làm cho ai đó là đặc biệt đối với mình và mình tôn thờ (như guru,…). Bây giờ vẫn sống trong gia đình, vui đùa cùng nhau nhưng đừng để bị ảnh hưởng bởi ai cả. Ngay cả giáo viên cũng không, senior cũng không, …rất tốt là chúng ta đánh giá cao nhưng đừng để bị ấn tượng. Bởi nếu để bị ấn tượng, bạn sẽ bị ảnh hưởng.


Chúng ta càng bị ấn tượng bởi ai đó rằng người đó rất tốt, người đó rất ngọt ngào,…thì chúng ta càng để mình bị đi xuống.


Tôi nhớ rằng khi tôi mới bắt đầu cuộc đời Brahmin, tôi thường bị ấn tượng bởi người khác nhiều lắm. Tôi thường nghĩ rằng làm thế nào để có sức mạnh linh hồn và BB có nói đến một dãy những bài murli từ bỏ. Tôi nghĩ rằng đây chính là một phương pháp rõ ràng để trở nên hoàn hảo.


Tôi nghĩ rằng thật tốt khi bạn có thể ngọt ngào, yêu thương, trìu mến nhưng đến lúc bạn phải trở nên mạnh mẽ. Nhưng mạnh mẽ có nghĩa là gì?


Mạnh mẽ theo BB chính là SỰ TỪ BỎ.

Chúng ta phải từ bỏ đi TÔI và CỦA TÔI. Khi chúng ta bắt đầu chu kì, chúng ta chẳng có gì cả. Sau khi đi vào tái sinh của nhiều kiếp, chúng ta vướng vào mạng lưới của lệ thuộc. Chỉ có kiếp này chúng ta phải buông hết mọi lệ thuộc ấy.


Có ba bước để làm cho linh hồn trở nên mạnh mẽ thực sự. Thứ nhất, từ bỏ ý thức “của tôi” cơ thể. Các bạn nghĩ xem bạn đạt được ý thức linh hồn đến đâu rồi? 10%, 20%,….

BB nói: ẩn sĩ họ phải từ bỏ cả gia đình của họ để tu ẩn, tương tự đối với chúng ta, làm thế nào để từ bỏ đi ý thức cơ thể và để tâm trí không còn nghĩ về cơ thể nữa. Chúng ta sống trong cơ thể này như một người được uỷ thác thôi.


Thứ nhất, từ bỏ ý thức cơ thể. Khi chúng ta từ bỏ đi ý thức cơ thể là chúng ta thay đổi từ ý thức nô lệ trở thành chủ nhân. Người đã làm chủ thì không còn lệ thuộc. Người vẫn còn lệ thuộc đối với cơ thể thì luôn có dấu hiệu đau khổ trên gương mặt của họ. Hôm nay, có chuyện này nó buồn và muốn sửa chữa, ngày hôm sau nó lại khó chịu về chuyện khác và lại phải sửa chữa,…dấu hiệu của người sáng nắng chiều mưa như vậy vẫn là ý thức cơ thể.


Còn đối với người làm chủ là hoàn toàn chinh phục gắn kết đối với cơ thể. Làm chủ cơ thể, lúc nào cũng vô tư, vui tươi ở trong tâm trí chứ không phải trên gương mặt đơn thuần. Đôi khi trên miệng cười rất tươi nhưng trong tâm trí của chúng ta không hạnh phúc.


Dấu hiệu của một người làm chủ (ý thức linh hồn) là không một tình huống, không một khó khăn, không một trở ngại, không một con người nào có thể thay đổi được lòng tự trọng của con người đó. Ai đã ý thức linh hồn như thế nào?

Dấu hiệu của người đã chinh phục được ý thức cơ thể là không một tình huống, không một con người, không một sự việc nào có thể thay đổi được sự ổn định trong ý thức của họ.


Bước thức hai, để có thể phục vụ bằng sức mạnh linh hồn đó chính là chinh phục được các giác quan. Ví dụ, ai đó bình luận mà tôi nghe được, sau đó bắt đầu nghĩ, nghĩ, nghĩ. Nghĩa là lời nói của họ làm cho tâm trí của chúng ta xoay vòng. Thấy ai đó cư xử tồi tệ, cũng đi vào tâm trí mình và xoay vòng trong tâm trí. Khi tôi làm gì đó hay một hành động nào đó bắt đầu thay đổi và đi vào tâm trí mình, khiến cho tâm trạng thay đổi. Điều đó nghĩa là thế giới bên ngoài thay đổi thế giới bên trong của mình. Tâm trí của tôi nhảy vũ điệu dễ dàng đối với tình huống bên ngoài.

Dấu hiệu của những người đã chinh phục được các giác quan là không bao giờ bị ảnh hưởng và bị lừa dối.


Bước thứ ba là từ bỏ đi ý thức về mối quan hệ thuộc cơ thể. Khi chúng ta đến thời kì vàng, chẳng có gắn kết với bất kì ai hết. Vậy mà cuối chu kì, gắn kết với quá nhiều người. BB nói: con hãy chinh phục mọi gắn kết.


Có hai dấu hiệu cho thấy gắn kết là bị thu hút và sự phóng chiếu (không thích – chối bỏ). Đầu tiên, nói về sự chối bỏ. Đôi khi chúng ta không ưa ai đó, BB nói: con mà không ưa thì ngay khi con ngồi xuống thiền, con sẽ nghĩ đến đứa con ghét. Điều mình không thích về hành vi mà họ làm, không ưa cũng là gắn kết. Hình thức hoàng tộc của sự gắn kết, ganh tị là khi bạn không ưa, không thích ai đó. Tại sao? Bởi vì họ không cư xử theo cách bạn mong muốn. Đôi khi, chúng ta chối bỏ ai đó bởi vì họ không cư xử theo cách mà mình mong đợi hoặc chúng ta thích ai đó bởi người đó cứ làm hài lòng mình.


Một trong những điều tôi nhận thấy là chúng ta hãy cứ chấp nhận tất cả, cho dù họ là gì đi chăng nữa. Tôi nghĩ rằng dấu hiệu phục vụ thật sự là bạn dễ dàng chấp nhận tất cả mọi người. Ngay cả bạn chối bỏ một linh hồn thôi là bạn vẫn có những tâm ấn ấy.


Đôi khi, chúng ta cảm thấy tổn thương hay tức giận với một ai đó, và họ chiếm hữu mình và mình cứ nghĩ mãi. Mình mất đi sức mạnh tâm hồn và trở nên yếu. BB nói về sự thu hút: con cúi đầu trước người ta. Ngay cả đôi khi ý kiến của người khác, nó tạo thành món ở tâm trí của bạn rồi nó lừa dối bạn. Nó ảnh hưởng đến mình. Đó cũng chính là ô trọc của mình. Tôn trọng mọi người nhưng không bị ảnh hưởng bởi bất kì ai.


BB đưa ra: đôi khi chúng ta cũng nhận hỗ trợ từ ai đó, giống như một tình bạn khăng khít nhưng BB nói: chúng ta đã có kiến thức rồi mà làm như vậy sẽ tạo ra tài khoản tinh tế thậm chí với một Brahmin khác. Đôi khi chúng ta ngây thơ nhưng thực tế chúng ta đang tạo thêm tài khoản. BB nói nếu con vẫn còn tài khoản với ai đó, con không thể nhớ Ta được.


Vậy mục đích cuộc đời này là gì ngoài việc nhớ BB? Tại sao từ bỏ lại rất quan trọng? Bởi vì tôi bỏ đi mọi thứ cuốn hút lấy tâm trí tôi.


Khi tôi từ bỏ, tôi mới có thể thiền sâu sắc với Một.

Đôi khi chúng ta thắc mắc tại sao thiền của mình lại không mạnh. Bởi vì chưa có sự từ bỏ sâu sắc. Do vậy, tâm trí của tôi bị phân tán bởi tình huống, quá khứ, bởi con người. Khi chúng ta có sự từ bỏ sâu sắc, chúng ta sẽ có sự tập trung vào BB.


Có ba thứ là sự từ bỏ, tapasya và thứ ba là phục vụ.

Khi linh hồn trở nên thanh khiết thì tự nhiên nó phục vụ rồi. Nó không cần lên tiếng. Linh hồn thanh khiết nó đã rạng ngời trên gương mặt, trên ánh mắt của nó rồi. Sóng rung động từ họ toả ra cho tất cả mọi người. Tôi thích điều này bởi vì nó hoàn toàn tự nhiên.


Giống như chúng ta thu thập quá nhiều trong cả chu kì, quá nhiều thu thập và bây giờ phải buông hết để về nhà. Ai sẵn sàng buông như thế? Tôi nghĩ rằng thời gian sẽ trôi qua rất nhanh và có rất nhiều biến động. Nếu tôi từ bỏ bây giờ, sẽ không bị xáo trộn bởi xáo động của thế giới.


Chúng ta có bộ tâm ấn nguyên thuỷ, đó là tâm ấn thánh thần của thời kì vàng, bộ tâm ấn xứng đáng được tôn thờ, bộ tâm ấn của Brahmin, bộ tâm ấn của thiên thần, giờ chúng ta có tâm ấn của đi tôn thờ của thờ cúng nó đang khống chế mình, nó làm cho mình cảm thấy tự ti.


Khi chúng ta ý thức cơ thể, chúng ta bị lún sâu vào bộ tâm ấn ấy. Đôi lúc bị ảnh hưởng bởi tâm ấn hiện hữu của mình. Khi BB đưa ra bài luyện tập năm trạng thái để làm xuất hiện tâm ấn của năm trạng thái đó để không bị chi phối bởi bộ tâm ấn hiện hữu. Bởi tôi có gắn kết với sự việc, tình huống,…gắn kết hoài với người đã nói gì với mình, đã làm gì với mình, đã gây gì cho mình,…chúng ta cứ lạc vào trong điều ấy và củng cố ý thức cơ thể mà không biết.


BB nói: bây giờ con hãy nếm mùi vị của tâm ấn nguyên thuỷ đi.

Đôi khi, tôi thấy tất cả bộ tâm ấn của chúng ta đã khắc ghi trong linh hồn. cả năm bộ đã khắc ghi trong linh hồn nhưng tôi có sử dụng trí tuệ không. Khi trí tuệ của tôi ô trọc thì nó chỉ sử dụng bộ tâm ấn đi thờ cúng còn khi chúng ta thấm trong năm hình dạng, nó sẽ kết nối trở lại với bộ năm tâm ấn ấy. Do vậy, chúng ta cần thực sự phải nhận ra chúng ta thấm được bao nhiêu và sử dụng những tâm ấn ấy được bao nhiêu.


Có một số người có những suy nghĩ hời hợt rằng theo con đường này phải thức dậy sớm, phải đi học sớm, phải ăn chay,…nhưng một số lại trở thành cảnh sát tâm linh, bạn không theo shrimat, bạn phạm luật,…đó là điều BB không muốn tuyển dụng nhân viên.

Shrimat là cho riêng mình, còn đối với tất cả những người khác, chúng ta phải có lòng nhân từ, trắc ẩn và mang lại lợi ích.


Có rất nhiều chịu đựng đau khổ trên thế giới, chúng ta phải tập có ánh nhìn nhân từ đối với tất cả. Phải nhớ là không được phán xét cho dù người đó có như thế nào đi chăng nữa. Bởi chúng ta đâu có biết được rằng bên trong người đó đang phải đối mặt với nhiều bão tố mà mình lại quá đà trong việc phán xét của mình.


Lúc này, hãy tôn trọng và chấp nhận tất cả. Một trong những khía cạnh mà chúng ta phải hiểu thấu đó chính là BK cũng có thứ bậc. Tất cả chúng ta đều khác nhau, mọi người hiểu kiến thức mức độ cũng khác nhau. Có một số người họ hiểu một cách rất hời hợt và họ bị ném vào trong hoang mang, rối bời.


Ngay cả khi BB đến, tôi thường qua sát BB gặp 8 viên ngọc, 108, …và Người cũng gặp một số người mà Người biết họ sẽ bỏ BB, ngay cả còn chửi rủa BB. Nhưng BB vẫn đối xử ngang nhau, trao tình yêu thương cho tất cả là ngang nhau.


Tôi nghĩ một người thực sự có đặc tính tâm hồn sẽ là như thế. Nó không còn phụ thuộc chúng ta kê ra người ta nữa.


Càng có lòng tự trọng, càng có lời chúc lành cho người khác. Nếu bạn cảm thấy khó trao lời chúc lành thì nghĩa là bản thân bạn đang bị thiếu đi lòng tự trọng. Công thức sống là hãy nhìn vào điểm tốt của người ta.


Cách đây vài năm tôi đã quyết định trong tâm trí mình, rằng tôi chỉ nhìn vào điều tốt thôi. Chúng ta vẫn nhận thức yếu kém của họ, nhưng nếu chú tâm vào việc yếu kém của họ, trạng thái của tôi suy sụp. Nếu chúng ta cứ nhìn vào yếu kém và phê phán thì đó là cái tôi.


Hãy học cách tách rời. Càng tách rời, càng sáng tỏ. Trí tuệ mà bị ảnh hưởng là bị lừa dối. Ai mà tách rời nhất nào? Chính là BB! Người nhìn sáng tỏ nhất là BB. Dấu hiệu yêu thực sự đó chính là TÁCH RỜI. Khi tách rời, trí tuệ được kéo ra khỏi thế giới và con người nhưng lại có tình yêu thương tự nhiên. Nó thoát ra khỏi việc bị ảnh hưởng bởi ai đó có làm gì đi chăng nữa, khi đó bạn chỉ quan sát.


Tôi nghĩ rằng vào lúc này thật sự phải tách rời. Có quá nhiều thứ đang xáo trộn xảy ra ngoài kia. Nếu hôm nay chuyện xảy ra cũng ảnh hưởng đến mình, ngày mai cũng có, tuần sau cũng có,…để bị ảnh hưởng đến khi nào mới hết.


Càng hấp thụ được chân lí vào trong linh hồn, linh hồn càng trở nên thanh khiết. Khi linh hồn càng trở nên thanh khiết thì nó càng trở nên mạnh mẽ. Tất cả nền tảng của linh hồn là trở nên thanh khiết.


Khi Đức Phật, Chúa,…khi họ đến thiết lập tôn giáo, họ bị chống đối rất nhiều nhưng họ vẫn trụ lại được bởi thanh khiết. Khi linh hồn đã hấp thụ chân lí vào bản thân, thì hiển lộ qua gương mặt, qua hành vi của mình nó được hiển lộ, đó chính là sức mạnh linh hồn.

Tôi luôn cảm thấy sức mạnh của Thượng Đế càng ở trong tâm trí tôi, chân lí thực sự hiển lộ qua mọi mối quan hệ với BB. Tôi theo chân lí qua lời shrimat và kiến thức thật sự nó tạo ra hương thơm của thanh khiết. Linh hồn mà thanh khiết thì rất mạnh mẽ.


Câu hỏi: Đây là những khoảnh khắc cuối của vở kịnh, vậy anh có thể chia sẻ phương pháp để thực hành sự từ bỏ? Đâu là thực hành cốt lõi trong những khoảnh khắc sau cùng của vở kịch này?


Trả lời: Hãy buông rời hết mọi thứ “tôi” và “của tôi” đối với mọi điều. Tôi luôn nghĩ rằng “tôi” và “của tôi” nó như mạng nhện đi vào tâm trí mình và cứ bám vào tất cả mọi thứ.

BB nói: con hãy buông rời tất cả mọi thứ “tôi” và “của tôi” chỉ còn một thứ là “BB của tôi”. Khi chúng ta đi vào vở kịch đâu có “tôi” và “của tôi” đâu? Còn cái tôi là cái tôi còn của tôi là lệ thuộc.


Thực tập chính yếu trong khoảnh khắc sau cùng của vở kịch là TÁCH RỜI mọi điều và có được lời chúc lành cho tất cả để ra đi. Đó chính là thiên thần. Tôi tách mình ra khỏi mọi xáo trộn ngay trước mắt mình và có tình yêu, lời chúc lành dành cho tất cả. Linh hồn yêu mình, linh hồn không yêu mình, linh hồn tôn trọng mình, linh hồn hợp tác, linh hồn không hợp tác,…không thành vấn đề mà hãy tách ra để đi thôi. Mọi thứ không thành vấn đề nữa.


Yếu kém chính yếu của Brahmin chúng ta là cứ bị ảnh hưởng bởi người khác. Chúng ta cứ bị quấy phiền bởi hành vi của người khác.


Khi BB còn sống người ta cứ đến trước BB khóc và nói rằng người này làm thế này thế kia,…BB nói: sao người ta làm mà cái mặt con lại méo xẹo đi thế kia?

Lúc này, hãy cai nghiện chuyện nhận đau khổ từ người khác đi. Có dù họ làm gì đi chăng nữa nhưng nếu tôi đau khổ thì đó là yếu kém của tôi chứ không phải họ. Chúng ta cũng nghe điều này nhiều lần, nhưng vừa nghe xong ra đến cửa là quên mất và trở nên quá nhạy cảm.


Hãy tách rời và mạnh mẽ. BB nói: rất tốt con là người ngọt ngào nhưng bây giờ phải trở nên mạnh mẽ cho Ta.


197 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page