top of page

TRÒ CHUYỆN THÔNG THÁI - GOPI BHEN


Bạn đã có BB, có gia đình Thượng Đế, có tình yêu thương, có sức mạnh, sự thuộc về,…có tất cả rồi. Vậy bạn còn cần gì nữa?


Chị có thể chia sẻ làm thế nào để không bị maya, bị gai của mình và gai của người khác đâm?


Trả lời: Dadi Ji thường nói đây là khu rừng của những cái gai. Do vậy, đừng có than phiền về gai chích tôi mà hãy canh chừng trong từng bước chân của mình. Bước chỗ nào để khỏi bị gai.


Có một số thực tế mà bạn phải chấp nhận, bởi thế giới này là ô trọc, do vậy, ô trọc đến là bình thường và trở ngại đến cũng là thường tình, gai cũng là thường tình,…tại sao bạn lại dành thời gian để ước mong ở một nơi nào đó? Nếu đã ở trong khu rừng gai mà lại ước mong không có gai thì thật không thể.


Đừng mong đợi là trở ngại không tới và cũng đừng mong đợi khi tôi đi về không có trở ngại, nó sẽ tới và BB còn gửi nó tới nhiều hơn. BB nói rằng hãy tới để thách thức đứa con này cho Ta, để xem chúng tin bao nhiêu.


Thay vì bạn hoảng sợ đối với trở ngại, bạn có thể nói tuyệt vời BB, vì trở ngại đến con sẽ yêu Người nhiều hơn, cám ơn. Đó là lí do vì sao nó tới.


Nếu không có trở ngại thì bạn sẽ không đào sâu nỗ lực của bạn, bạn sẽ chẳng có lí do gì để bám víu BB. Do vậy, nó phải đến để cho bạn tỉnh thức, vở kịch pharimang tới để cho bạn tỉnh táo.


Maya phải đến bởi đây là vương quốc của bà ta.


Câu hỏi: Chị có thể chia sẻ làm thế nào để chị có thể giữ vững mục tiêu của mình?

Trả lời: Toàn bộ trò chơi đều nằm trong linh hồn, mọi thứ đều ở trong đó. Bất cứ vở kịch bên ngoài đang xảy ra cái gì, nhưng cái gì đang xảy ra trong tâm ấn, tâm trí, trí tuệ của mình.


Trong cuộc đời Brahmin, nếu tôi biết học cách chăm sóc tâm trí, thì lúc đó, trí tuệ tràn đầy kiến thức, do đó, tâm ấn cũng không kiểm soát mình nữa.


Tất cả tâm ấn chỉ chơi trò khi tâm trí của bạn yếu và trí tuệ của bạn không đủ kiến thức. Thông thường, chúng ta bị ảnh hưởng cho dù là tiêu cực hay tích cực. Nó có thể là dựa vào kiến thức của BB hay bị ảnh hưởng bởi kiến thức của ai đó hay bị ảnh hưởng bởi quá khứ của bạn, hay do bản tính tự nhiên khiến cho bạn nghĩ theo cách này,…


Từ trải nghiệm của tôi, khi bạn biết trông nom và chăm sóc cho trí tuệ và bạn giữ chúng ở dưới ảnh hưởng của BB thì nó sẽ cứu bạn khỏi bị nhiều ảnh hưởng khác.

Ngay cả bị ảnh hưởng bởi chính tâm ấn của mình. Thời kì chuyển giao là biết sử dụng năng lượng của BB, đừng dùng năng lượng của bản thân.


Tôi đã dành rất nhiều thời gian để dịch cho Dadi Janki. Nhiều lần, bà dạy lớp học khoảng 1g30 phút, nhưng cùng với việc dịch thì nó dài hơn thành 2g30 phút. Phải mất gấp đôi thời gian. Sau khi lớp học kết thúc, tôi đến ngồi bên bà, bà nhìn tôi, tôi hỏi: Dadi nói nhiều hôm nay, Dadi có nhớ gì không? Dadi nói nhanh quá, Dadi có mệt không?


Bà nhìn tôi và hỏi: em mệt hả? Tôi nói: “hơi, hơi”. Dadi nói: bởi do em sử dụng năng lượng của mình, còn Dadi sử dụng năng lượng của BB.


Khi chúng ta không giữ cho tâm tri, trí tuệ kết nối với BB, thì lúc đó lại trượt trong hoạt động của mình. Nỗ lực đơn giản là nói rằng: tôi là đứa con thanh khiết của Người Cha thanh khiết, vở kịch là gì cứ kệ cho nó tiếp diễn nhưng kiểm tra tôi có giữ sợi dây kết nối hay không? Liệu tôi có lòng can đảm để giữ nó kết nối hay không hay tâm trí và trí tuệ tôi nó vẫn sa đà vào trong đường rầy cũ của việc nghĩ về tình huống.


Trong tiếng Hindi có câu: nơi đâu có Pap thì không có Bap, nghĩa là, tâm trí và trí tuệ của bạn cứ nghĩ về tình huống thì Cha đi mất. Chúng ta biết mọi chuyện rồi sẽ diễn ra và mọi chuyện rồi ngày càng trở nên ô trọc hơn, bạn không thể trốn thoát tài khoản nghiệp của bạn bởi mọi thứ phải được thanh toán nhưng mà tôi chăm sóc thế giới bên trong của tôi như thế nào? Nhưng giữ những mớ đó chúng ta lại đi dừng lại và nói rừng việc này không nên xảy ra với mình. Đó không phải là kiến thức.


Sáng nay chúng tôi mới nói về chúc phúc của BB trao cho chúng tôi. Tôi có hỏi một chị làm thế nào để có thể giữ được an toàn về mặt cảm xúc được? Cảm xúc của bạn chỉ bị kích cò khi cả tâm trí và trí tuệ của bạn chạm vào tình huống. Nếu trong tình huống ấy, tâm trí, trí tuệ kết nối với BB thì cảm xúc sẽ không bị kích cò và bạn được thanh toán. Giống như một con mè con trong một cái lò nung, ngay khoảnh khắc tâm trí – trí tuệ đụng vào tình huống, lửa bắt đầu bén.


Do vậy, bạn tự thiêu rụi mình trong lò bạn tự tạo ra. Do vậy, hãy nghiêm khắc đừng nghĩ ngợi nữa. Nó chính như nó là – Kết thúc! Không nói rằng tôi mong chuyện này đừng xảy ra, Không! Om shhanti!


Tại sao nó lại xảy ra với tôi? Khi nào nó mới kết thúc? Điều đó thể hiện rằng bạn chẳng có kiến thức. Đấy là những suy nghĩ vô ích bởi vì nó không có câu trả lời.


Khi chị ấy trả lời rằng chị ấy đã nhớ đến lời chúc phúc mà BB đã trao riêng cho chị ấy. Khi BB gặp riêng chị ấy đã nói: con chính là viên ngọc nguyên thủy và con có biết BB yêu con nhiều bao nhiêu không? Con có tình yêu không gián đoạn.


Khi BB trao chúc phúc, Người trao bởi Người đã nhìn vào trong trạng thái hoàn thiện của bạn. Người không nhìn vào tài khoản nghiệp của bạn, bởi đó là chuyện riêng. Chị ấy đã gặp rất nhiều khó khăn trở ngại. Chị ấy sống trong trung ta, bỏ trung tâm, bỏ BB rồi lại quay trở lại với BB bởi lời chúc phúc mà BB đã trao cho chị. Chị ấy phải thanh toán tài khoản. Chị ấy nhận ra có thể ngày đó chị đã không đủ kiến thức nhưng trong khoảng thời gian ấy chị đã nhận ra là giữ BB sống động trong trái tim mình, cho dù chuyện gì xảy ra. Tôi có thể thấy bằng chứng đó của chị ấy ngày hôm nay.


Vậy thì bạn nhận được gì từ BB? BB có thể chạm bạn bằng bất kì cách nào. Do vậy, bạn hãy nhận tối đa từ BB trước khi bạn trở thành công cụ để trao thì bạn phải học cách nhận đã.


Nếu bạn muốn tham, thì bạn hãy tham nhận được tình yêu từ BB. Bạn hãy tham có trải nghiệm từ BB. Nếu bạn có trái tim trung thực thì bạn sẽ có được điều bạn cần nhưng đừng chỉ vui với một chút ít. Hãy tiếp tục học. Hãy biết nâng cấp và co giãn suy nghĩ của bạn. Hãy tìm ra gì đó mới, nghiên cứu nó và đi cùng với nó. Bạn sẽ mở rộng được khả năng tâm hồn để nhận. Nếu bạn không luyện tập trí tuệ của bạn bằng kiến thức, bạn sẽ không giữ được tình yêu của BB lâu dài.


Nỗ lực để can đảm đối mặt với chính mình, để thách thức chính nhận thức của chính mình và thách thức mình nghĩ theo kiểu mới – thách thức mình để trở nên khác biệt. Nếu làm việc với bản thân trọn thời gian rồi thì còn thời gian nào để nghĩ? Chẳng còn thời gian nào hết. Chẳng còn thời gian để suy nghĩ lãng phí nữa. Do vậy, người khác làm gì thì mắc mớ gì đến mình chứ. Bạn đã có quá nhiều thứ để làm ở bên trong rồi.


Thế giơi nội tâm của bạn phải to hơn thế giới bên ngoài. Bạn phải chơi với thế giới bên trong của mình. Bão đến kệ nó, chẳng có vấn đề gì, kệ nó. Hãy cứ ngồi yên bình với BB và chờ bão qua. Nó sẽ qua thôi. Nếu muốn khóc thì khóc với BB, rồi mọi thứ sẽ qua nhưng tuyệt đối đừng xa cách mình với BB, cũng đừng gián đoạn kết nối của mình.


Nếu một sợi dây mà bạn đi cắt đứt và chỗ sau đó nối chúng lại thì nó không còn là dây nguyên thủy nữa. Tương tự, trí tuệ yêu thương thì cho dù chuyện gì xảy ra con tuyệt đối sẽ không buông tay Người. Các bạn có sẵn sàng cho cam kết này không? Maya cũng đang nghe đấy. Hãy nhớ cam kết này khi Maya đến. Bạn mà cam kết cái gì thì cái đó sẽ đến. Nếu bạn không bị thách thức thì làm sao thi đậu? Bạn phải thay đổi thái độ của bạn cho những kì thi.


Chuyện chúng ta phải đối mặt chẳng là gì đâu. Bạn cứ nghĩ đi, vào cuối chu kì rồi mà cuộc đời các bạn vẫn còn sung sướng như thế này. Tại sao bạn lại làm hột mè nhỏ xíu thành ngọn núi để làm gì vậy? Hãy hiểu rằng bạn cực kì may mắn. Vận may của các bạn cả chu kì ăn chưa hết bởi chính vận may ấy mang bạn tới đây. Bạn kiếm vận may ấy chỉ trong một kiếp. Do vậy, bạn nghĩ xem bạn có tình yêu bao nhiêu cho BB?

Hãy nhìn bản thân theo ba khía cạnh thời gian, đừng chỉ nhìn vào kiếp sinh này thôi. Nó như hột đậu gà thôi.


Câu hỏi: Tôi đã đến với BB, thời gian đầu được BB vỗ về và cảm thấy hạnh phúc nhưng sau một thời gian không còn được như thế. Mỗi lần có chuyện, em lại muốn được BB vỗ về và có người nói với em rầng như vậy là em đang trốn cảm xúc của mình. Vậy câu hỏi là mình có cần phải đào sâu cảm xúc của mình để xem nó là cái gì.


Trả lời: Có hai điều: Tuyệt đối không được để suy nghĩ của bạn đáp xuống tình huống. Nếu cảm xúc của bạn không trở nên tương xứng gần với BB thì hãy ngồi xuống trong tĩnh lặng mà quan sát. Chính là cái gì mang tôi xa rời BB? Tình huống là một chuyện tách biệt, nhưng cái gì khiến mình tách rời BB. Nó có thể là cảm xúc, có thể là sự kì vọng,…một khi bạn đã nhìn ra được thì bạn hãy trình cho BB. Bởi trong khi chúng ta tiếp tục cuộc đời Brahmin, chúng ta phải ở gần BB dựa vào sự trung thực của mình.


Ban đầu, BB trao tình yêu một cách tự do để đứa con có thể đứng dậy đi được nhưng khi đã biết đi rồi thì mình phải tự đi. Bạn phải đến với BB, đương nhiên bạn phải nỗ lực nhưng chúng ta cần phải trung thực hơn đối với bản thân mình. Một cái gì đó trồi lên như suy nghĩ cũ, tâm ấn cũ làm bạn xa rời BB. Bạn phải quan sát và thật sự trao nó cho BB. Không phải một hay hai lần là làm được mà phải nhiều lần. Những cảm xúc cũ nó đã cùng với bạn đến 63 kiếp. Không phải nói với BB một lần là nó đi nhưng nếu trung thực trình báo và thật sự trong trái tim bạn thơ ơ với nó thì bạn nhận được sức mạnh. Lần sau nó tới thì đừng có sợ nữa bởi mình đã giao nó cho BB rồi.

Quy trình thay đổi tôi đảm bảo không thể nhanh. Nhận thức có thể diễn ra trong một giây, nhưng nỗ lực để giữ được nhận thức đó thì bạn phải mất rất nhiều giây.


Câu hỏi: việc xử lí tâm ấn cũ và suy nghĩ cũ đó giao cho BB thì đó là công việc của Bb phải không?

Trả lời: Trung thực thì không thể giao cho BB là công việc của BB đâu mà trung thực mà nói thì đó là công việc từ phía bạn. Bất kì cái gì đang xảy ra thì nó đang xảy ra. Tình huống không phải là tấm gương soi của riêng bạn. Người ta có xu hướng học thông qua tình huống. Họ không sử dụng kiến thức trong cuộc đời nên vở kịch diễn ra thì họ học hỏi từ đó. Học kiểu đó không mang bạn đến gần BB còn trí tuệ có kiến thức sẽ mang bạn đến gần BB. Nếu bạn chưa phát huy được trí tuệ có kiến thức thì bạn sẽ học thông qua tình huống kiểu như vậy.


Trí tuệ kiến thức sẽ phân định rất nhanh cái gì sẽ là chính xác và nó có thể quan sát được bản tính cũ và nhận ra Maya. Tình huống chỉ là bài thi trắc nghiệm. Bạn đâu có ôn bài trong khi làm bài thi đâu. Bạn tạo dựng một cuộc đời có kiến thức sống động. Chỉ trí tuệ thanh khiết và bán thanh khiết mới đến gần được Thượng đế. Học từ trong ra ngoài chứ không phải từ ngoài vào trong.


Nếu tình huống đến thì người có trí tuệ thánh thiện họ có thể chuyển hóa. Vở kịch không phải thầy của bạn. Thầy của bạn phải là Shiv BB. Nếu bạn chưa phát triển được mối quan hệ Thầy – trò này thì vở kịch sẽ là thầy của bạn và như thế, bạn sẽ không bao giờ nhìn rõ bản thân mình.


Vở kịch thì đa dạng muôn vàn thì đâu là điểm tham chiếu? Tôi có hỏi Dadi Janki một lần rằng, Dadi hãy cho em biết yếu kém của em? Dadi nhìn tôi: tại sao chị lại phải làm công việc cho em? Một câu trả lời vô cùng thông thái. Tôi đưa bà đi dạo và cố hỏi là. Vậy làm thế nào để em có thể nhìn ra yếu kém của mình? Tôi lại hỏi bà. Bà chìm vào trong im lặng và nói: hãy ngồi trong im lặng và nhìn xem cái gì làm em xa rời BB thì em sẽ biết yếu kém của mình.


Khi chúng ta chuyển ánh mắt ấy vào mình, bạn có thể thấy. Nó mất thời gian nhưng nếu bạn làm, bạn có thể thấy và gọi tên nó được. Khi đã gọi tên được nó coi như bạn đã làm xong một nửa.


Vấn đề là mắt của chúng ta nó không soi vào trong mà cứ dòm ra bên ngoài và cứ nghĩ về người khác, nhìn ngó người khác và đổ thừa cho người khác. Mọi thứ đều ở bên ngoài.


Kiến thức sẽ không hoạt động công hiệu khi bạn hướng ngoại. Kiến thức không cho tình huống mà kiến thức cho trạng thái của tôi. BB trao kiến thức để tôi giữ được trạng thái của mình. Chúng ta cũng phải phát huy được cái thắng của trí tuệ thật ăn nữa.


Một số thực hành trong yoga để quan sát tách rời thì sẽ giúp ích bởi bạn có thể đặt dấu chấm hết. Hãy để suy nghĩ của bạn ở trong đường ray. Đó chính là sức mạnh của yoga. Bạn không thể phân tích bản thân để thay đổi. Đó chính là cái tôi đang phân tích.


Hãy quan sát nhưng đừng phân tích bởi phân tích là chức năng của trí tuệ lí trí. Trí tuệ của thời kì sắt nó phân mảnh ra từng miếng để phân tích, nghiên cứu. Nó làm triệt tiêu đi chức năng của trí tuệ thánh thiện.


Khi bạn ngồi trong yoga, trí tuệ bạn có phân tích không? Nó không không phải là chức năng cần thiết lúc ấy mà từ chức năng của cái tôi và từ những gì chúng ta đã học ở thời kì sắt để có chức năng ấy. Trong khi đó quan sát là chức năng của tâm hồn.


Quan sát tách rời là tôi đang yêu BB, BB cùng tôi. Tôi nghỉ ngơi ơt nơi ấy, tôi cảm nhận BB đang đồng hành cùng với mình rồi tôi quan sát bất kể cái gì xuất hiện. Cảm xúc cũ, ý chỉ cũ, những phân tán,…tôi nhìn ra và để mình quay trở lại. Khi bạn phân tích quá mức thì cái tôi sẽ bẫy bạn trong chính yếu kém ấy. Tôi thế này, tôi thế nọ,…không cần như thế đâu. Bạn hãy cảm thấu xem cái gì làm bạn cách xa BB hãy trao nó đi. Bạn triệt tiêu nó hết lần này đến lần khác rằng đó không phải là tài sản của mình. Bây giờ nó đã cũ rồi, bây giờ hãy bỏ nó đi. Hãy quan sát, thấy nó, gọi tên nó và bỏ nó đi. Đừng đi vào nó và phân tích để làm gì.


Bao nhiêu bạn giữ biểu đồ kiểm tra ở đây? Kiểm tra vào cuối ngày. Chức năng của biểu đồ là kiểm tra. Nếu bạn phát huy được khả năng kiểm tra thì sự chuyển hóa của bạn được thay đổi bởi bạn phát huy được tâm ấn rất nhanh. Nếu bạn không kiểm tra thì bạn không phát huy được tâm ấn ấy và sự thay đổi là khó. Bạn sẽ bị bẫy vào trong phân tích.

Quan sát là để ý và thay đổi nhanh. Có một chút cảm xúc cũ, nhanh chóng gọi BB và sửa bỏ nó. Nếu bạn không có tâm ấn kiểm tra thì tâm ấn cũ chiếm hữu lấy bạn và bạn làm cho mọi chuyện trở nên to lớn, sau đó bạn cầu BB đến cứu mình.


Ngôn ngữ của BB không có tiêu cực hay tích cực, cũ mới. Cho dù là nhân cách hay bản tính tốt bao nhiêu ở kiếp sinh này của bạn thì nó cũng vẫn cũ rồi. Bây giờ bạn sắp bước vào thương hiệu là một vị thần thì bạn không thể gắn kết với cái cũ được cho dù cái cũ tốt bao nhiêu. Bạn hãy triệt hạ hết tất cả những gì mà bạn sở hữu thì sẽ giải cứu bạn khỏi cái tôi.


Câu hỏi: Khi tôi quan sát và đưa cho BB nghĩa là chuyển hóa?

Trả lời: Đó mới chỉ là cái trụ đầu tiên của sự trung thực, còn bên trong bạn phải thực sự tâm sự trò chuyện cùng với BB. Hãy thật sự nhủ rằng đây có phải điều mình muốn không và nó gây ra thiệt hại gì cho mình. Mình phải thyết phục bản thân mình rằng mình không muốn nó nữa. Trong tiến trình này không thể bạn nói một lần rằng BB giữ đi là xong. Bởi tâm ấn đã đồng hành với bạn biết bao nhiêu kiếp sinh mà BB đến chỉ có một lần. Đó mới chỉ là bước đầu tiên để bạn nhận ra bạn không sở hữu nó. Thứ hai là bạn tạo ra một kế hoạch thực tế cho mình.Tạo ra một tâm ấn mới cho mình. Thay đổi diễn ra khi bạn ứng dụng được thức tế.


Đôi khi, BB nói có thể con chỉ còn dấu vết ở cái gì đó thôi nhưng dấu vết ấy cũng có dòng dõi của nó bởi con đã sử dụng tâm ấn ấy lâu lắm rồi. Nó có hệ lụy của hành động ấy. Nhưng tôi đã hứa trao BB rồi nên tôi nỗ lực để dứt bỏ nó.


Nếu bạn có lịch trình tốt là bạn giữ tâm trí trí tuệ điều gì đó mới. Hãy có lịch duy trì bản thân tốt. Thay đổi tâm ấn không dễ như đi về nhà dì đâu mà phải quyết tâm nhỏ tận gốc rễ mọi thứ và rồi phải quyết định và hứa. Ngya cả chúng ta bioj thách thức cũng không buông rời. Nếu bạn thực sự bám lấy lời hứa của mình thì BB sẽ giúp còn bạn cứ thất hứa thì BB không có.


Câu hỏi: mất bao lâu để đi qua được những tình huống ấy, buông bỏ được những điều đó?

Trả lời: khi chúng tôi một nhóm cùng dadi, bà hỏi mỗi chúng tôi: hãy nói cho chị biết mỗi em vẫn còn cái gì ở bên trong và chưa kết thúc được?


Tôi nghĩ sâu và nói với Dadi, em không còn tâm ấn phán xét thô nữa nhưng em thấy trí tuệ em vẫn ghi chú cái gì đó không đúng. Em không còn phê phán phán xét nữa nhưng trí tuệ em vẫn cứ nhận ra. Em muốn kết thúc.


Dadi nói: em hãy ý thức linh hồn ở trong độ sâu hơn nữa, tinh túy hơn nữa, lặn sâu vào trạng thái của linh hồn. Tôi thực hành đặc biệt ở trong giờ amrit vela. Tôi thực sự nắm bàn tay trí tuệ của mình và ba từ đầu tiên là “Good morning BB”. Tôi giữ BB trong trạng thái hạt giống tối đa có thể. Tôi nắm bắt suy nghĩ, tôi chính là một linh hồn vĩnh cửu, một linh hồn bất diệt, một linh hồn thanh khiết,…tôi để mình đi sâu và trong nó.


Khi tôi thực hành như thế trong giờ amrit vela, tôi thấy một điểm rất lớn trong thói quen của mình. Tôi nhận ra thói quen ấy nó diễn ra như thế nào về cái cách mà bạn sử dụng tâm trí trí tuệ. Nó sẽ tạo ra một trải nghiệm sinh lí trong cơ thể bạn và nó tạo ra một mạng dây ở trong cớ thể bạn.


Trí tuệ của tôi dần không còn để ý nữa nhưng cơ thể của bạn vẫn còn lưu nên mất thời gian để bạn kết thúc nó.


Nếu bạn không nấu trong tưởng nhớ, bạn không ăn thức ăn thanh khiết, …bạn không thể nào thay đổi bởi nó ở mức độ thể lí. Bạn sẽ bị lừa dối ngay tại mức độ thể lí. Bởi bạn không quan tâm đến giới luật cho cơ thể và nếu bạn vẫn còn vật lộn với luật cho cơ thể thì bạn thay đổi tâm ấn của bạn vẫn còn đang ở đâu đâu.


Bạn cần phải giữ được giới luật rất vững vàng trên mặt đất. Không thương thuyết thì tất cả hệ thống cơ thể của bạn được thanh lọc. Thức ăn được nấu trong tưởng nhớ. Ăn trong tĩnh lặng thanh khiết sẽ thanh lọc được hệ thống sinh lí thì lúc đó các giác quan sẽ dưới quyền kiểm soát của bạn.


Nếu bạn vẫn còn thích ăn mì gói thì kiểm soát các giác quan của bạn còn yếu. Tôi không bao giờ cho phép mình thích hay lệ thuộc vào một cái gì đó. Tôi uống một tách trà vào buổi sáng, một tháng một lần. Tháng tới tôi không uống trà nữa. Tôi thấy sự xoay chuyển trong cơ thể để xem tôi sống mà không có trà không. Do vậy, đã có thời gian BB đào tạo các con là chỉ được ăn bơ lỏng với một món đơn giản nữa hai lần trong ngày để phá vỡ đi việc được ăn ngon miệng. Tưởng nhớ của BB phải mạnh hơn việc thèm ăn. Đó chính là đích đến. Mỗi một cảm giác về giác quan phải là thứ cấp so với tưởng nhớ BB, còn vẫn còn cái gì đó lớn hơn tình yêu của BB thì bạn phải nỗ lực cai nghiện nó trong một khỏang thời gian. Điều này đòi hỏi nhiều can đảm lắm. Đó là cánh cổng cho sự yếu kém. Cái gì mà bạn chấp nhận như một trải nghiệm của sự thoải mái cho mình thì sẽ không còn tapasya hiện hữu nữa.


Điều cơ bản của tapasya – thiền sâu chính là sự từ bỏ. Nếu không từ bỏ thì làm sao tapasya được. Nếu không tapasya thì không có phục vụ diễn ra. Dadi Janki từ bỏ rất nhiều. Bà sống sót nhờ 4 trái chuối một ngày.


Lí do để bạn thích ăn một món nào đó bởi bạn muốn nuôi dưỡng cảm xúc của bạn thôi bởi món ăn đó bạn thoải mái. Tất cả các bạn vẫn còn cái gì đó trong thoải mái thì hãy thách thức ra khỏi nó đi. Nếu bạn không thì vở kịch sẽ hỗ trợ bạn để bạn phải làm được điều đó.


Tôi chưa bao giờ uống trà hay cà phê cho giờ amrit vela cả. Tôi chỉ uống một li nước nóng thôi. Hiếm khi tôi ngủ gật trong giờ amrit vela. Thực ra giờ amrit vela tốt hay không phụ thuộc vào việc bạn làm gì trong ngày. Nếu bạn chưa chăm sóc cho tâm trí của mình trong ngay thì tâm trí chứa đầy những thứ bạn đã làm và nghĩ. Sau đó lại đi ngủ không trong tưởng nhớ đến BB, thì tôi đảm bảo bạn không thể tận hưởng được giờ amrit vela. Vì cái nặng nề của ngày hôm trước không cho phép tâm trí và trí tuệ bạn bay lên. Hãy dành ít nhất 1g đồng hồ trước khi đi ngủ. Trao hết cho BB mọi thứ trong ngày rồi mới đi ngủ trong tâm trí nhẹ nhàng. Bạn sẽ không ngủ gật. Tôi đã làm như thế nhiều năm.


BB cũng nói con hãy nhận và trải nghiệm lòng tự trọng của mình vào giờ amrit vela. Trong ngày có rất nhiều thứ cần làm. Trà và cà phê không phải là thứ cho bạn tỉnh. Làm như thế thì mắt mở nhưng bên trong chết. Ngay cả những đứa uống trà và cà phê nó cũng đâu có thức. Chỉ sau 20 phút nó cũng ngủ gật mất tiêu bởi trà và cà phê là năng lượng ô trọc. Socola là năng lượng bán thanh khiết, ớt cũng vậy.


Toàn bộ khái niệm về thức ăn thanh khiết rất quan trọng. Chúng ta càng tạo ra thức ăn thanh khiết thì chúng ta càng nhẹ nhàng và tỉnh táo. Bởi chúng ta đang ngoài chiến trường nên cần cẩn thận với mọi điều.


Bạn không muốn tạo ra tâm ấn ngủ gật trong thiền đúng không? Do vậy, hãy cẩn trọng khi ngồi trong yoga. Tâm ấy sẽ làm việc cho tôi. Bằng không tâm ấn ngủ gật nó sẽ tạo ra trở ngại trong nỗ lực của bạn.


BB ban đầu đưa các con đi dạo trong tĩnh lặng tuyệt đối như những thiên thần. Đi rất chậm, khi dẫn vào sân thì trao drishti cho từng đứa con vấu đó là 20 phút trong tapasya mạnh mẽ.


Câu hỏi: chị sử dụng tước hiệu về lòng tự trọng như thế nào?

Trả lời: tương ứng với cảm xúc của bạn về tước hiệu đó thì nó sẽ phát huy bấy nhiêu. Bạn cảm nhận được ở mức độ nào thì bạn sử dụng được nó bấy nhiêu và từ tước hiệu này sẽ đi sang tước hiệu khác nhưng bạn phải bắt đầu. Tất cả các tước hiệu đều liên kết với nhau nhưng bạn phải bắt đầu.


Nếu bạn hướng ra ngoài bạn sẽ bị cảm xúc. Hãy hướng vào trong và chỉ có BB thôi. Thời gian này rất tốt chúng ta thiền chung với nhau vào giờ amrit vela. Nếu có thiền tập thể thì sẽ có cú đẩy mạnh cùng nhau.


BB nói thời gian thiền lúc từ 7g-7g30 thì ngang bằng với giờ amrit vela nên chúng ta nên đến để thiền cùng nhau. Thiền chung với nhau thì rất mạnh mạnh mẽ nó sẽ giúp cho bạn mạnh mẽ vào giơ amrit vela.


Câu hỏi: về người thừa hưởng

Trả lời: phục vụ qua tâm trí để làm cho những linh hồn thừa hưởng xuất hiện. Nhưng để phục vụ qua tâm trí thì bạn phải làm cho tâm trí của bạn phải đủ chuẩn. Bạn phải sử dụng đức hạnh và phẩm chất trong một khoảng thời gian dài để nuôi dưỡng cho tâm trí của bạn trở nên thánh thánh thiện, để nó có thể nuôi dưỡng nó và tạo ra những sóng rung động thánh thiện. Cần phải giữ cho tâm trí của bạn sạch trong một khoảng thời gian dài thì mới làm phục vụ này được.

Mọi phục vụ thì đều cần thiết.



BB dành thời gian mỗi ngày để nói murli. BB làm bất cứ thứ gì cần phải làm thông qua murli. Rất hiếm khi mà BB dạy cá nhân. Thông thường đứa nào gặp rắc rối là BB gửi đến Mama. Có một lần, Dadi mang một người đến gặp BB, anh ấy có vấn đề. BB nói mang đến Mama. Bởi nếu mang đến BB, BB hướng dẫn cho đứa con ấy mà nó không thể làm theo thì nó bị nặng nề gấp đôi và BB phải chịu trách nhiệm ấy. Do vậy, murli chính là nhà tư vấn riêng của bạn, là tấm gương soi cho bạn.

114 views0 comments

Recent Posts

See All

Comentarios


bottom of page