top of page

NGHỆ THUẬT TRONG BẾP

Updated: May 3, 2021

Câu hỏi 1: Anh có thể chia sẻ với tôi ai là senior, giáo viên đã đào tạo anh ở trong bếp?


Trả lời: Vào năm 1976 tôi đến cùng với một nhóm làm phục vụ, sau khi đến được ba năm trong kiến thức. Lúc đó, khuôn mặt tôi còn ngây ngô lắm, không ai biết tôi đã tốt nghiệp Đại học và được giáo dục cao. Trông tôi rất đơn giản. Họ cần những người phục vụ, Didi bảo tôi: đi vào trong bếp đi, trong đó đang cần người phục vụ. Tôi nói: được!


Tôi cứ thế lầm lũi tôi làm việc và không ai biết tôi đã tốt nghiệp đại học, không ai biết. Sau một năm chúng tôi được gặp BB tại trong phòng, Dadi ngồi trên tấm thảm, có khoảng 4 đến 5 người từ trong bếp được gặp BapDada. BapDada xuống trao chúng tôi cái nhìn drishti dài lắm, và hỏi tôi: Con có hạnh phúc không? Tôi nói: Không! Con không hạnh phúc.


BB hỏi tôi: Tại sao? Có gì sai vậy?

Tôi trả lời: BB tính xem con tốt nghiệp một trường đại học lớn như vậy họ bỏ con vào trong bếp, sai vặt con, con cứ phải quét cái kia, làm cái này,…còn rất nhiều công việc phục vụ tốt trong văn phòng cần đến con sao không đặt con trong đó.


BB nói: Ái chà (BB mỉm cười)! Tất cả những đứa con đến Maduban họ nhận được có hai điều thôi mà không nhận hai điều đó ở bất kì nơi nào. Một là BB chỉ ở Maduban mới có, hai là họ nhận thức ăn ở cái bếp lớn, cái bếp vĩ đại mà có ở Manduban mới có. Những đứa con đến đây, họ nhận được thức ăn do Kumaris nấu tốt, sẽ tốt cho trạng thái của họ, họ sẽ tiến bộ nhanh. Khi họ tiến bộ, họ quay trở về và làm phục vụ tốt từ trạng thái của họ thì thu nhập từ đó sẽ đi vào tài khoản của những đứa con trong bếp ở đây. Bởi vì họ ăn thức ăn thanh khiết ở đây do vậy họ có được trạng thái tốt.


Ý đó phóng thẳng vào tâm trí tôi. BB nói: cái bếp đó là bộ phận quan trọng trong học viện. Do vậy tôi gắn kết luôn với cái bếp. Một số người nhìn chúng tôi với ánh mắt miệt thị rằng chúng tôi là những người làm ở trong bếp. Thường công việc làm nấu ăn trong gia đình hoặc nơi nào đó thì thường là những người xấu, hoặc không được giáo dục,… chính vì ngoài đời như vậy nên khi đến họ cũng mang theo cảm nhận như thế đối với những người làm trong bếp.


Câu hỏi 2: BB có nói anh làm việc trong bếp lớn như vậy, và kiếm thu nhập từ đó. Tuy nhiên, phẩm chất nào từ anh, bỏ vào trong đó để anh nhận được chúc phúc từ họ. Bởi vì anh nhận được rất nhiều sự tin cậy?


Trả lời: Ngày đó tôi làm việc chăm chỉ lắm, bởi vì Didi Sudesh ngày nào cũng đi thám thính tới ba lần vào bếp để xem có gì xảy ra, bà thấy tôi làm việc rất chăm chỉ. Ngay khi ăn xong là đi vào bếp làm bởi vì tôi muốn thật sự giống như các senior. Tôi làm không phải để chứng minh cho họ mà tôi làm vì tôi muốn thực sự. Tôi làm từ trong trái tim tôi muốn như thế.


Câu hỏi 3: Vậy anh làm việc bao nhiêu năm vất vả để có được niềm tin như thế? Được chia sẻ lớp học?


Trả lời: Bốn đến năm năm tôi chỉ có làm việc đơn thuần và chăm chỉ như thế. Tôi vẫn giữ biểu đồ kiểm tra tưởng nhớ của mình, vì làm việc trong bếp không cần đến trí tuệ nên dễ dàng tôi có thể chuyển hướng về BB và tưởng nhớ đến BB.


Tại sao tôi lại cảm thấy thích thú ở trong bếp đến như vậy trong khi trước kia thì không có? Bởi vì tôi có nghe một câu trong sankar murli BB nói rằng: Khi những đứa con ở trong bếp làm thức ăn theo một phương pháp đúng, những người đến ăn thức ăn như vậy họ sẽ là những người đóng dấu vào chứng nhận. BB cũng nói rằng sau này cũng sẽ có những đứa con như vậy vào trong bếp. và tôi nghĩ rằng: Tôi chính là đứa con ấy. Ngay khi BB nói là tôi muốn đáp ứng mong muốn đó của BB. Đó là lí do chúng tôi làm việc cực nhọc vừa yoga trong đó.


Sau một năm BB gặp chúng tôi trong phòng lịch sử BB nói rằng: Ta cảm thấy rất hạnh phúc bởi mong ước của Ta đã được đáp ứng bởi những đứa con này.


Câu hỏi 4: Làm việc chăm chỉ cùng với quân bình tưởng nhớ. Vậy thì phẩm chất nào nữa mà anh có?


Trả lời: Khiêm tốn, thanh khiết – bởi vì phải thanh lọc thức ăn. Thức ăn ô trọc nên cần phải có sự thanh khiết, có sự linh hoạt, uyển chuyển nữa. Bởi có nhiều tình huống cần chuyển thế cho nên phải linh hoạt. Không có cái tôi, và những linh hồn ăn thức ăn ấy phải cảm thấy hạnh phúc từ trong tim thì lúc đó họ mới trao chúc phúc.


Câu hỏi 5: Vậy thì giới luật trong bếp là gì?


Trả lời: Cái bếp là luôn phải sạch. Không được phép có dư thừa nào trong bếp. Trạng thái của những người làm trong bếp cũng phải rất tốt, không được để mình bị quấy nhiễu bởi bất cứ tình huống nào. Phải hiểu rằng trách nhiệm của tôi là phải mang sức mạnh vào trong thức ăn. Nếu BB đặt tôi vào trong bếp thì tôi cần phải đáp ứng được. Và những người làm việc trong bếp với nhau cũng có mâu thuẫn (bất kì đâu, làm việc cùng nhau cũng có những mâu thuẫn), do vậy sự thanh khiết trong tâm trí, mức độ phải rất cao.


Năm đó tôi còn trẻ lắm, tôi mới có 22 tuổi. Vào tuổi đó ở Ấn độ họ luôn vướng vào cái này, cái kia của đời thường. Nhưng khi tôi bước vào trong bếp tôi quyết tâm phải có trạng thái tốt và tĩnh lặng ở trong bếp. Tuyệt đối không trò chuyện. Chỉ khi tĩnh lặng chúng ta mới nhớ đến BB. Tôi nhận thức: Tôi đang nấu ăn cho anh, chị em của mình trong tưởng nhớ đến BB.


Một phương pháp mà tôi luôn tuân thủ đó chính là: Shiv BB vào trong Brahma BB đang ngồi ngay trước mặt tôi. Khi tôi đang làm việc, tôi cứ cảm nhận BB đang quán sát mình và đang truyền cho tôi sức mạnh. Chính sức mạnh đó sẽ phóng thẳng vào trong thức ăn mà tôi đang làm.


Ví dụ: Dadi nói chị cần 500 toli cho khách. Tôi nghĩ rằng anh chị em của mình mới bước ra từ vương quốc của Ravan đến, nếu muốn giúp họ, giúp bằng cách nào? Mình phải bỏ thêm yoga vào trong toli, đây chính là cách giúp họ. Đó là lý do tại sao tôi chú ý hết mực. Tôi làm việc rất nghiêm túc.


Có một anh là nhà khoa học ở bên Mỹ. Chị Mohini mang về một cục toli dừa cho anh ấy. Anh ấy cầm cục toli và anh cứ cầm mãi, anh ấy cảm nhận từ cục toli và anh ấy hỏi: ai đã làm cục toli này? Tôi không biết vì sao nhưng tôi thấy cục toli làm cho tôi có sức mạnh nhiều lắm.


Chị Mohindi nói: có một anh ở núi Abu đã làm. Sau một năm anh ấy đến Maduban cho chương trình Bình an tâm trí dưới dạng khách mời. Chị Mohini dẫn anh ấy đến gặp tôi trong bếp, anh ấy kinh ngạc nhìn tôi từ đầu cho đến chân và nói: cái anh này đấy à? Người đã làm cục toli đây à? Sóng từ toli đó mạnh quá.


Chúng ta có một trọng trách lớn lắm. Nấu ăn không phải là một việc bình thường và phải ý thức cao đến mức tôi bỏ yoga vào trong thức ăn ấy.


Sau một năm tôi lại được gặp BB. BB hỏi tôi một câu hỏi: Con có nấu ăn ngon không? Có chuẩn bị thức ăn ngon không? Tôi không biết thức ăn ngon là gì? Tôi im bặt không nói gì. BB nói: Thức ăn ngon có nghĩa là thức ăn được chuẩn bị bằng tình yêu thương trong yoga. Hai thành phần ấy phải có trong thức ăn. Chuẩn bị bằng tình yêu thương trong yoga. Thức ăn ở bên ngoài cửa hàng nấu thì không có hai thành phần này. Phải đổ vào trong đó hai thành phần đó là: Tình yêu thương và yoga mới được gọi là thức ăn ngon. Ngon có nghĩa là nó mang sức mạnh cho cả tâm trí và cơ thể. Đặc biệt từ đó chúng tôi chú ý vào hai thành phần này.


Câu hỏi 6: Trong quá trình làm việc trong bếp như vậy anh có từng phạm sai lầm không? Nếu có giải quyết bằng cách nào?

Trả lời: Một lần Dadi có bảo tôi làm toda. Lúc đó học viện đang trong giai đoạn túng thiếu, mọi thứ đều phải mua rất tiết kiệm và rẻ. Không biết vì lý do gì tôi lại chuẩn bị 10kg toda nhưng tất cả đều bị hư. Tôi cảm thấy sợ lắm. Không biết phải nói với Dadi kiểu gì đây? Không biết Dadi có giận không? Và tôi lén lút đi và Dadi đến. Dadi hỏi: cái gì xảy ra vậy? tôi xin lỗi Dadi và tôi không mong đợi là bà không giận.


Dadi nói: Không sao, không thành vấn đề, sai lầm thì ai mà không phạm phải. Tôi kinh ngạc: làm sao lại có người như vậy? Mình làm sai mà tuyệt nhiên lại không giận. Điều đó làm cho tôi cảm thấy biết ơn vô cùng.


Tôi nghĩ bà ấy hoàn toàn có thể giận bởi vì tốn rất nhiều tiền của học viện mà tôi lại tạo ra một mớ hỗn độn. Rất nhiều lít dầu trong đó rồi bột, … trong khi học viện đang khó khăn. Dadi hoàn toàn có thể giận. Sau đó vài năm có một anh đi vào bếp để phục vụ, tôi nói lửa cháy rồi dập tắt lửa đi. Anh ta bưng nguyên một thùng dầu đổ vào lửa và lửa bùng cháy và anh ấy cũng nghĩ rằng tôi sẽ giận. Tôi nói: Không, không sao đâu. Anh ấy ngạc nhiên: Sao lại có một người như thế! Thật kì lạ!


Có nghĩa là anh ấy phạm sai lầm không cố ý, đó là lí do tại sao trong bếp chúng ta phải chú ý mọi điều. Phải đảm bảo an toàn nữa. Những tai nạn không nên xảy ra.

Một lần, tôi phải bỏ toli vào dầu nóng, tay của tôi phải nhúng vào trong dầu, da tay bung hết. sau đó tôi nói mình phải học thôi, khi làm thì chúng ta phải học hỏi thôi. BB thì gửi chúc phúc cho chúng tôi nên tất cả đều vượt qua.


Câu hỏi 7: Ngày thứ năm, offer bhog BB. Ở Việt Nam thường dâng bhog là xôi chè. Đậu thường phải ngâm qua đêm, liệu có ngâm qua đêm được không?


Trả lời: ví dụ ngày mai BapDada đến thì hôm nay Dadi gọi tôi đến, bảo tôi chuẩn bị toli, có 6 đến 7 loại toli khác nhau. Từ lúc tôi đến, tôi chưa bao giờ từ chối bất cứ yêu cầu nào của Dadi. Bởi đối với tôi, tôi không xem bà là Dadi mà BB nói thông qua bà. Chính vì vậy tôi phải thức dậy vào 12g đêm, sau đó tôi tắm, và đi vào trong bếp làm việc cho đến tận ngày hôm sau 12g trưa để mọi thứ có sẵn sàng. Nếu bạn muốn ngâm cái gì trước, bạn có thể ngâm nhưng đừng bao giờ nấu cái gì từ đêm hôm trước mà phải là từ sáng sớm. Nấu là phải cùng ngày mới offer cùng ngày. Nếu không thì nó lại trở thành thức ăn cũ rồi.


Ví dụ một vài món ăn như moda chẳng hạn thì chúng tôi phải chuẩn bị từ tối hôm trước, như làm bột nhồi, nhưng nấu thì phải đúng vào ngày đó. Phải có ý thức là tôi nấu thức ăn bhog này cho BB.


Có một lần có một anh ở Luân Đôn đến để giúp tôi nấu ăn trong bếp, vô tình anh ấy bỏ muối nhiều vào trong bột. Và rồi BB đến, Dadi đút cho BB ăn, BB cũng ăn. BB nói Dadi rằng: Con hãy mang cho người chuẩn bị thức ăn này, mang đút cho anh ta một miếng. Dadi chạy vào trong bếp: Atam, ai chuẩn bị toli, BB muốn cho ăn kìa! Được ăn kìa. Khi tôi ăn toli thì, …thật là không tốt. Thức ăn đem dâng cho Thượng Đế chứ có phải thường đâu. Từ ngày hôm đó, bất kì tôi làm bột là tôi phải nếm cái đã, nếu mà tôi cảm thấy nghi ngờ. BB – Thượng Đế chứ có phải thường đâu.


Một lần Dadi cũng đút kem cho BB, mà kem thì rất lạnh. Không nên làm như thế nhưng Dadi lại đút vào miệng cho BB ăn. BB cũng múc một muỗng y như vậy bỏ vào miệng Dadi, Dadi kêu lạnh quá vậy?


Câu hỏi 7: Nấu mang vào phòng để offer cho BB, người dâng offer và bên dưới là cả lớp ngồi cũng là một phần trong offer. Vậy thì chuẩn bị như thế nào trong cả một đám đông như vậy? Phải mặc đồ gì? Và người ngồi trên đây offer thì người ngồi dưới sẽ làm gì?


Trả lời: Ngày thứ năm là ngày đặc biệt trong tuần, ngày của Sat Guru. Sat Guru có nghĩa là Shiv BB, ngày của vị thầy tâm linh. Tôi không biết là bối cảnh đất nước của các bạn như thế nào nhưng ngày đó phải mặc đồ trắng, bởi vì ngồi trong hội trường mà mặc đồ đỏ đỏ, xanh xanh,… thì nó tạo ra một bầu không khí quấy nhiễu. Màu trắng là một biểu hiện của thanh khiết, khi ta thanh khiết thì chúng ta không còn thích mặc đồ màu nữa.


Khi chúng ta ngồi ở dưới thì ý thức của chúng ta rất thanh khiết. Chị ngồi trên thì vào ngày đó phải gội đầu và trong bài hát đầu tiên cũng hát là: ôi những linh hồn hãy mang lên. Nhưng chúng ta hãy cảm nhận tôi đang mang thức ăn lên trong cơ thể ánh sáng và mang lên trên vùng tinh tế. Người ngồi ở trên và tất cả những người ngồi ở dưới cũng quây quần ở trên đó. Shiv BB trong cơ thể Brahma trong hình dạng thiên thần ở trên đó cùng báo với BB: BB chúng con mang thức ăn này lên cho Người.


Người offer chính sẽ trải nghiệm mình là người tháo khăn chùm và nói: BB, thức ăn này chúng con mang lên. BB nhìn vào trong đó, cảm nhận thực sự BB truyền vào trong đó sức mạnh. Chị offer chính sẽ cảm nhận mình là người đút cho BB ăn sau khi BB nhìn xong. Chúng ta cũng cảm nhận là BB đút cho chị offer chính ăn và đút cho tất cả.


Càng trung thành, càng sáng tỏ thì càng trong tưởng nhớ BB. Trong lúc ngồi chắc chắn BB trao chúng ta cú chạm nào đó mà chúng ta cần trong cuộc đời. Offer bhog cho BB là tôi dâng cả trí tuệ và tình yêu của mình cho BB. Tại sao lại có hệ thống offer bhog này trong học viện? nó chỉ là cái cớ để chúng ta gia tăng tình yêu này cho BB thôi, giang tăng một niềm mến mộ từ trong trái tim của mình cho BB thôi. Nó gia tăng sự tưởng nhớ của chúng ta cho BB và tạo ra một phương pháp tưởng nhớ cho chúng ta.


Câu hỏi 8: Bước kế tiếp, sau khi dâng bhog xong là chúng tôi ăn, có một số bạn mang đi, mang về, đóng gói mang. Ở đây thì chúng tôi không có nhiều trường hợp lắm nhưng có một số bạn theo chế độ âm – dương nên thấy món ăn này âm là thôi, không ăn bhog?

Trả lời: Không tốt cho bạn chút nào, bởi sự tôn trọng nó không phải cho bất kì ai ở trung tâm, cho offer. Nếu cơ thể bạn bị một gì đó bạn ăn một chút thôi, đừng bao giờ đưa cho mình mà từ chối là chúng ta không tôn trọng thức ăn. Do vậy, thức ăn mà cho mình cần chấp nhận bằng tình yêu. Ăn một chút thôi bởi đây là thức ăn thanh lọc cơ thể, thanh lọc tâm trí mình.


Do vấn đề của cơ thể, bạn không thể ăn hết bhog ấy, thì ăn một chút thôi và mang về cho gia đình của bạn. Nếu từ chối thì đó không tốt cho bạn. Đó chính là tôn trọng.


Câu hỏi 9: Liệu có trái cây nào ưu tiên để mua offer không?

Trả lời: Ngày trước các anh chị đều bận đi làm không có thời gian để nấu offer, họ mua bên ngoài để offer. Nhưng sau này Dadi Janki không cho phép. Đã offer lên cho BB phải tự mình nấu. Bây giờ không còn nữa.


Khi chúng ta nấu đó chính là cái cớ để thể hiện tình yêu với BB, để BB bỏ sóng vào trong thức ăn. Đó chính là cách nuôi dưỡng gia đình của BB. Đó là lí do Dadi Janki ra yêu cầu không được mua mà phải tự nấu. Bởi đó là cơ hội để chúng ta mang ý thức của mình vào.


Còn đối với trái cây, khi mới chớm đầu mùa của xoài thì mua để offer. Đấy là sự tôn trọng, tôn kính. Thường thì tới mùa xoài thì Dadi kêu mua về để offer, nhưng cũng tuỳ theo tinh huống. Có trái cây nào thì offer trái cây ấy. Không phải là một ép buộc hay cứng nhắc. Ở Ấn Độ thì ở nước nào họ tới mùa trái cây thì họ thường đem đến để offer cho BB. Những trái cây ngon nhất và offer.


Khi có trái cây thì đem rửa và lau khô để vào khay offer cho BB. Khi đọc murli xong thì đem trái cây đó để ăn. Khi offer thường một khay thức ăn, một khay trái cây. Đầu tiên là thức ăn sau đó là trái cây.

Thức ăn thường rất ngọt vào ngày đó.


Câu hỏi 10: Có phải ngày Guru thì thức ăn phải ngọt phải không?

Trả lời: Nếu thức ăn mà mặn thì không được gọi là bhog vào ngày đó. Nếu bạn muốn bạn có thể cho muối nhưng phải có đường. Bởi vì đường là biểu hiện cho sự ngọt ngào. Ở Việt Nam không thích ăn đường nhưng nấu vào ngày offer thì phải có đường, cho sự ngọt ngào.


Câu hỏi 11: Anh đã chia sẻ những tố chất cho người nấu trong bếp. Vậy còn tố chất nào cho người nấu trong bếp?

Trả lời: Phải chọn người yoga thật tốt. Người yoga tốt, nên chọn người ấy vào trong bếp.

Nếu yoga họ không tốt nhưng họ nấu ăn ngon thì làm sao? Nấu thì ngon nhưng không yoga nhiều?


Điều này không tốt. Người vào bếp là yoga phải giỏi. Nếu họ nấu chưa ngon thì sau này họ sẽ làm ngon. Có nghĩa là ưu tiên số 1 là người có trạng thái tốt, còn họ không biết nấu thì họ học. Trạng thái mới quan trọng. Bởi trong cuộc đời brahmin, thức ăn là cao nhất. Chúng ta không thể nào xem nhẹ thức ăn mà chúng ta bỏ vào mình. Ngoài đời người ta cũng nói ăn gì sẽ như thế ấy.


Khi chúng ta có thức ăn trước mình, chúc phúc đã có trong ấy rồi. Chúng ta cũng đã offer cho BB rồi, vậy tại sao chúng ta còn phải nhìn một đến hai phút rồi mới được ăn? Có hai lí do để chúng ta nhìn dristi đĩa thức ăn trước mặt mình.


Thứ nhất, bản thân mình cũng ngồi trong tưởng nhớ và mang đĩa thức ăn lên cho BB. Đầu tiên hãy cảm nhận cám ơn BB đã cho mình đĩa thức ăn này, đó là lí do trước khi ăn chúng ta phải cảm ơn Vị Chúa Tể đã cho thức ăn cho mình, nếu thức ăn mà do Thượng Đế trao cho mình ăn mà không xin phép thì là ăn vụng. Do vậy tôi cần phải dâng nó lên và báo cho BB rồi mới ăn.


Lý do thứ hai, tất cả thức ăn do bản thân nấu hay người khác nấu nó không tự chúng ta làm ra mà do người bên ngoài làm ra. Tất cả các thành phần trong thức ăn là do người bên ngoài làm ra, mặc dù chúng ta nấu và offer cho Thượng Đế rồi nhưng những thành phần vẫn bị ảnh hưởng bởi những người ô trọc tạo ra. Do vậy chúng ta nhìn đĩa thức ăn và lấy sức mạnh từ BB và ném vào trong đĩa thức ăn để đốt những thành phần ô trọc ra khỏi đĩa thức ăn.


Đôi khi người thân của chúng ta như mẹ của mình không trong kiến thức, đó là lí do vì sao chúng ta phải nhìn đĩa thức ăn để thanh lọc những ô trọc. Nấu mới chỉ là một quy trình thôi, bạn nhớ rằng người nấu suy nghĩ gì thì ngay lập tức suy nghĩ ấy đi vào thức ăn, ngay món ăn ấy. Do vậy các bạn đừng bao giờ chấp nhận thức ăn của người bình thường, họ không có yoga, không có kiến thức, họ không phải là BK.


Nếu bạn chấp nhận thức ăn của người không có kiến thức thì nó là một quy trình chậm của chất độc dược, lúc đó có thể chúng ta chưa thấy tác động của nó nhưng từ từ các bạn sẽ thấy là chúng ta sẽ cảm thấy không thích đến murli nữa cũng không thích ngồi thiền nữa và thôi Om shanti khỏi BB. Đó là lí do vì sao chúng ta ăn thức ăn của người nào nấu là rất quan trọng.


Maya lôi kéo chúng ta bằng rất nhiều cách và cách đó là không tập trung trong yoga nữa. Nếu thức ăn chúng ta ăn vào không tốt.


Câu hỏi 12: Làm thế nào để giải quyết một nỗi khổ tâm rất sâu trong tâm hồn hay là một nỗi xấu hổ nào đó rất sâu mà nó vẫn còn trong tâm hồn mình mà không vượt qua được, lúc nào cũng trong đau khổ, hay cảm thấy luôn có lỗi?


Trả lời: Có đôi khi chẳng vì lí do gì chúng ta cũng mất đi hạnh phúc, chẳng có gì xảy ra mà tự nhiên hạnh phúc của chúng ta suy giảm. Lí do là hành động tội lỗi trong quá khứ nó đến và mang đi hạnh phúc của chúng ta đi bất cứ lúc nào. Lúc đó cần phải phục hồi hạnh phúc cho mình, lúc đó chúng ta cảm thấy không thích yoga và cũng không thích học, người đó lúc đó phải thật sự nỗ lực, phải nhớ rằng mình đã rơi xuống vực của Maya, bây giờ mình phải đứng dậy và giải quyết chuyện này mới được. Khi chúng ta quyết tâm như vậy thì một ngày nào đó sẽ còn số 0.


Nếu chúng ta cảm thấy rất tiêu cực, rất đau khổ hoặc thấy có lỗi gì đó. Điều đầu tiên, chúng ta cảm thấy chối bỏ, thấy lòng tự trọng giống như nó dối lừa mình. Bởi vì lúc đó chúng ta đang bị vướng vào tiêu cực quá nhiều, và tiêu cực ấy đã tác dộng lên chúng ta lâu lắm rồi. Đó là lí do vì sao BB đưa ra tước hiệu của lòng tự trọng mà không từ ai khác ngoài BB. Bạn phải hiểu rằng đó là Đấng duy nhất nắm rõ về mình, do vậy hãy tin cậy Người, tin cậy bản thân và phải bằng đủ mọi cách làm cho mình chấp nhận lòng tự trọng ấy. Từ đó bắt đầu trải nghiệm hạnh phúc một chút, một chút rồi gia tăng.


Khi mức độ hạnh phúc càng gia tăng thì đau khổ sẽ giảm đi. Bây giờ đau khổ đang rất cao và lòng tự trọng còn 0 thì bạn phải cật lực để gia tăng lòng tự trọng lên, khi lòng tự trọng càng gia tăng thì đau khổ càng giảm. Đầu tiên nó đến mức quân bình sau đó bắt đầu chênh lệch và một ngày nào đó không còn đau khổ nữa.


Cho đến khi bạn chấp nhận yếu kém của mình thì bạn mới giải quyết được. Bởi vì nhận biết mới là ban đầu, sau đó chấp nhận nó là của mình bạn mới cai trị nó được. Ba yếu tố: nhận ra sau đó chấp nhận nó, rồi tôi mới chuyển hoá.


Câu hỏi 13: Trong gia đình, tôi theo kiến thức còn chồng tôi thì không, mẹ tôi thì không, cha tôi cũng không trong kiến thức và tôi vẫn còn trách nhiệm với gia đình. Vậy làm thế nào để loại bỏ gắn kết ấy?


Đối với gia đình chúng ta cần phải dùng phương pháp khéo léo. Tạo sao tôi gắn kết với họ? Bởi vì tôi nghĩ rằng họ thuộc gia đình mình, họ là con cái của mình. Được rồi. Đúng là gia đình của bạn, chỉ cần bạn trao gia đình ấy cho BB. Và BB lại trả cho bạn, chỉ là trả cho bạn để bạn chăm sóc thôi. Có nghĩa là BB trao lại cho bạn với ý thức không còn là gia đình của con nữa, Ta uỷ quyền cho con để chăm sóc họ. Nếu các bạn thực tập phương pháp này, rất dễ dàng kết thúc đi gắn kết đối với họ.


Tại sao bà mẹ lại gắn kết với đứa con, tại vì bạn nghĩ mình là mẹ và nó là con. Chúng ta cùng với nó trên thế giới linh hồn, trước điểm sáng BB trước mình, lúc đó tôi chỉ là hạt giống thôi, tôi không có cảm nhận gì. Những linh hồn cũng ở trên ấy cả, tôi cũng là chấm điểm ánh sáng linh hồn. Ngay khi bạn nghĩ nó là con, mình là mẹ thì lúc đó gắn kết bắt đầu.


Một phương pháp khác nữa, bởi vì chúng ta không hình dung rõ lắm họ là linh hồn trong gia đình mình, liên tục nhắc nhở mình rằng mình không phải là con, không phải là mẹ của mình mà mình là linh hồn, là một linh hồn. Đây là điều bạn phải chú ý đặc biệt trong gia đình thì lúc đó mới có khả thi được.


282 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page