top of page

Thẩm quyền tự trị - Dadi Gulzar

Om Shanti

Tất cả các em đều là những người con đã thất lạc từ lâu nay mới tìm lại được, và cũng là những người con dấu yêu của Baba. Baba đã trao cho chúng ta rất nhiều tình yêu thương. 5000 năm trước, Baba đã gặp chúng ta và một lần nữa Người lại đang gặp chúng ta. Và với vô vàn yêu thương, Người đã khiến chúng ta thuộc về Người. Mỗi ngày, Baba đều trao cho chúng ta một tước hiệu: Những người con đã thất lạc từ lâu nay mới tìm lại được, và cũng là những người con yêu dấu. Baba, từ tận trái tim Người, trao cho chúng ta rất nhiều yêu thương và sự nuôi dưỡng.

Trên con đường tín ngưỡng, chúng ta đã từng hát rằng: Thượng Đế, Người là Mẹ và Người là Cha, và chúng con là con của Người. Chúng ta, những Brahmin đang được dưỡng nuôi bởi Brahma Baba. Brahma Baba đóng vai trò của người mẹ và cũng là người cha. Sự dưỡng nuôi là gì? Tất cả các em đều sống ở những quốc gia khác nhau và chúng ta nói rằng chúng ta được dưỡng nuôi bởi Thượng Đế. Bằng cách nào mà Thượng Đế nuôi dưỡng chúng ta? Sự nuôi dưỡng có nghĩa là Baba trao cho chúng ta ánh nhìn drishti chan chứa yêu thương, tiếng sáo murli được cất lên từ miệng Người và tình yêu thương từ trái tim Người.


Murli là cách tuyệt vời nhất để nhận lấy sự nuôi dưỡng từ Baba.

Baba nói cho chúng ta biết mọi bí mật thông qua murli. Em hẳn phải trải nghiệm điều này. Bất cứ vấn đề hay khó khăn nào tới với em trong cuộc đời Brahmin, em sẽ thấy rằng Baba trao cho chúng ta câu trả lời cho mọi câu hỏi. Khi vấn đề xuất hiện, em sẽ tìm thấy giải pháp ngay trong murli. Trong con đường đời thường cũng vậy, bất cứ khi nào đứa con gặp phải một vấn đề nào đó, nó sẽ chạy tới với mẹ của mình và hỏi mẹ: Con nên làm gì? Con nên làm thế nào? Con xử lý nó thế nào đây? Và đứa con sẽ tới với mẹ, kể cho mẹ nghe mọi vấn đề của mình. Theo cách tương tự, chúng ta - những người con của Baba, chúng ta sẽ nhớ tới ai khi có bất cứ vấn đề hay rắc rối nào xuất hiện? Chúng ta nhớ tới BapDada từ trái tim mình. Ngay sau khi linh hồn nói “Baba của con” thì ngay phút đó, Baba trở nên hiện hữu trước mặt đứa con. Baba có một tình yêu vô cùng to lớn dành cho những người con của mình. Người thậm chí không cần đến nhiều thời gian để xuất hiện trước con của mình, chỉ cần tới có 1 giây thôi. Và dù cho ta có gặp phải bất cứ vấn đề hay khó khăn nào, ta nói với Baba: Baba, Người hãy nhìn xem, những điều này đang xảy ra, đây là những khó khăn con gặp phải. Baba sẽ trả lời ngay tức thì. Baba thực sự trả lời những người con của Người. Nhưng thỉnh thoảng, các con lại nói với Baba rằng: Con đã trò chuyện tâm tình tâm linh rất nhiều với Baba, Baba cứ vậy mỉm cười, nhưng con chẳng hề nghe thấy câu trả lời nào của Người cả. Tại sao vậy? Một số người con thực sự nhận được câu trả lời của Baba nhưng một số lại cảm thấy rằng họ không nhận được gì cả. Lý do nằm trong trạng thái của trí tuệ.


Hãy để tôi kiểm tra trí tuệ của mình, trí tuệ của tôi cần phải trong sạch và rõ ràng. Như việc nói chuyện điện thoại, khi đường truyền không thông suốt, chúng ta không thể nghe thấy nhau nói. Tương tự, chúng ta thực sự nhận được câu trả lời từ Baba, nhưng nếu trí tuệ của chúng ta không trong sạch và rõ ràng thì chúng ta không thể nghe được câu trả lời của Người. Nếu trí tuệ không được thanh lọc một cách sâu sắc, trong sạch, rõ ràng, thì một phương pháp khác đó là, bất cứ murli vào bất cứ một ngày nào đó, em đọc nó, em sẽ nhận được giải pháp cho vấn đề của mình.



Trước tiên, hãy để tôi kiểm tra xem trí tuệ của tôi đã trở nên không còn thói tật chưa? Một khi trí tuệ không còn thói tật (viceless), thì nó sẽ hoạt động như một đường truyền không dây (wireless). Trong khoa học, mọi thứ đều được tiến hành thông qua các thiết bị không dây. Tương tự, Baba nói rằng: Ta đã trao cho con một bộ thiết bị không dây. Nó có nghĩa là, trí tuệ là một thiết bị không dây. Trong murli gần nhất ngày 28/2, Baba nói: 5 tội lỗi với những hình dạng hiển hiện to lớn đã biến mất, nhưng những hình dạng vô cùng tinh tế của 5 tội lỗi này thì vẫn còn.


Thỉnh thoảng linh hồn có thói ông chủ, và đây là một hình thức biểu hiện của giận dữ.

Một cấp độ đó là, để ổn định trong trạng thái của lòng tự trọng, sau đó trao chỉ dẫn cho người khác, rồi mọi người sẽ chấp nhận chỉ dẫn của em. Một cách khác là để trao chỉ dẫn cho người khác với tính ông chủ: “Tôi muốn bạn làm bất cứ điều gì tôi yêu cầu.” Đây được gọi là một hình thức của giận dữ. Nên Baba nói: Đó là hình dạng lớn nhất của 5 tội lỗi. Linh hồn Brahmin tuân thủ lối sống độc thân thanh khiết. Lối sống độc thân là hình thức thô nhất, nhưng hình thể tinh tế của sắc dục là những ham muốn tinh tế trong tâm trí. Ví dụ, linh hồn có ham muốn được nhìn nhận như một linh hồn già trong kiến thức: Tôi đã ở trong kiến thức 12 năm, thậm chí giáo viên tại trung tâm của tôi cũng chỉ mới 12 năm tuổi trong kiến thức. Cô ấy là giáo viên, tôi là học viên, tại sao tôi lại không thể ngang bằng người giáo viên đó? Trí tuệ của tôi rất tốt, trí tuệ của tôi làm việc vô cùng chính xác, tôi cũng nỗ lực chăm chỉ trong cuộc đời Brahmin. Những kiểu ham muốn này, rằng tôi cũng muốn sở hữu điều gì đó, đó cũng là những ham muốn tinh tế. Những điều đó cũng đến từ ý thức cơ thể. Tất cả những dấu vết tinh tế này đều là con cháu của những tội lỗi lớn. Hãy để tôi tự do khỏi những tội lỗi tinh tế, chính là những ham muốn tinh tế. Điều đó có nghĩa là tôi sẽ trở nên không còn thói tật. Và một khi tôi có một trí tuệ không còn thói tật, tôi sẽ có thể bắt được cái chạm từ BapDada.



Một thời gian khá lâu về trước, Dadiji và anh Ramesh có tới Châu Phi. Họ đã ở Mỹ, họ đi máy bay và khi máy bay cất cánh, họ nghe thấy từ trong máy bay, ngay khi máy bay cất cánh, ngay ở thành phố phía dưới có đám cháy. Dadji và Ramesh đã bắt được tín hiệu nên họ đã bắt chuyến bay đó và được an toàn. Một câu chuyện khác. Dadi nói ở một vùng của Ấn Độ có lũ lụt, một địa điểm có lũ rất lớn và ở đó có trung tâm của chúng ta. Và cách trung tâm không xa, cơn lũ dừng lại ở đó và trung tâm được an toàn. Trung tâm được bảo vệ, không có lũ tràn tới đó. Nhưng cách đó không xa, thì lũ quét tới. Baba đã che chờ đúng thời điểm. Ở Gujarat, điều này cũng xảy ra. Ở trung tâm của chúng ta, mọi người nhìn thấy có lũ và Dadi nói trung tâm đã được bảo vệ rồi. Con thuyền của Brahma Kumaris và cũng như lá cờ của Shiv Baba đã không thể bị lay chuyển, đã không bị ảnh hưởng. Vậy ai sẽ được bảo vệ? Ai sẽ được giữ vững vàng? Đó là các con của Baba. Những người con nào sẽ được bảo vệ bởi Baba? Những ai có thể nắm được cái chạm của BapDada. Trí tuệ của chúng ta trong sạch, rõ ràng thì vào thời điểm cần thiết của thời gian, những linh hồn đó sẽ được bảo vệ bởi BapDada. Có nghĩa là, linh hồn sẽ nhận được cái chạm chính xác từ BapDada.


Bằng cách nào có được sức mạnh nắm bắt cái chạm – sự dưỡng nuôi của Người?

Bằng cách chúng ta tiếp tục lắng nghe murli của Baba, tiếp tục trở nên vô thể xác và ở trong một ý thức linh hồn vô cùng thanh khiết, tinh tế. Một tâm trí rất tinh tế thì có thể nhận được những cái chạm như thế từ BapDada. Vì thế, linh hồn không nên có bất cứ suy nghĩ tiêu cực nào và không có suy nghĩ lãng phí nào.


Vậy định nghĩa về sự dưỡng nuôi là gì? Sự dưỡng nuôi có nghĩa là tâm trí và trí tuệ trong sạch và rõ ràng, đến mức mà có thể bắt được cái chạm của BapDada mỗi ngày. Nếu có bóng tối của Maya bao phủ thì tâm trí và trí tuệ sẽ không thể kết nối với BapDada. Nếu ta cứ liên tục nói: Tôi là một linh hồn. Tôi là một linh hồn, thì tâm trí sẽ bị xao nhãng bởi những thứ khác. Bởi vì, linh hồn chưa có trải nghiệm về trạng thái ý thức linh hồn. Thỉnh thoảng, Brahmin nói rằng, khi chúng em ngồi trong thiền định, chúng em có rất nhiều suy nghĩ lãng phí. Bình thường thì chúng em không thấy có nhiều suy nghĩ lãng phí như thế, nhưng khi ngồi trong thiền định thì tâm trí cứ chạy về quá khứ hoặc nghĩ về những kế hoạch phục vụ. Vậy hãy để tôi chú ý khi ngồi trong thiền định, hãy để tôi thực hiện yoga thiền định chính xác. Amrit vela là khoảng thời gian để linh hồn được rót đầy sức mạnh của BapDada, đừng lên kế hoạch phục vụ vào giờ Amrit Vela. Lúc nào thì việc đó. Ví dụ như nếu ta khát, thì ta cần gì? Ta cần uống nước. Nếu ai đó tới và mang cho tôi những món ăn ngon, thì tôi cũng sẽ không ăn. Bởi vì tôi cần nước, tôi đang khát. Tương tự, amrit vela là khoảng thời gian để nhận được sức mạnh từ BapDada, không phải để suy nghĩ.


Sự dưỡng nuôi cũng đến từ murli và sự đồng hành của Baba.

Ta có thể nhận được những giải pháp cho vấn đề của mình. Và sự dưỡng nuôi thứ 3 là, nếu tâm trí và trí tuệ rất trong sạch, ta chỉ cần nói “Baba của con” và Người sẽ xuất hiện ngay đó. Baba sẽ nói: Con cần gì ở Ta nào? Thì sau đó, ta sẽ trao bản thân và trái tim mình cho Baba. Dù cho ta có đang ở nơi nào trên thế giới, ta vẫn có thể nhận được sự dưỡng nuôi từ BapDada. Và đây là điều được đảm bảo, nó là điều chắc chắn. Baba sẽ tiếp tục nuôi dưỡng ta.



Sự nuôi dưỡng của Baba là chỉ dành cho riêng tôi.

Tất cả mọi người đều nên nghĩ rằng Baba đã tới vì tôi. Chắc chắn, Baba đã tới để tạo nên thế giới mới, nhưng hãy để tôi duy trì sự say sưa ngây ngất của mình rằng Baba đã đến vì cá nhân tôi. Khi em lắng nghe murli của Baba, hãy nghĩ rằng, Baba đang dạy murli cho cá nhân tôi. Đừng nghĩ rằng Baba dạy murli cho tất cả những người ngồi đây. Đừng nghĩ cách đó. Chỉ là dành cho riêng tôi mà thôi. Khi BapDada tới, ai cũng muốn lên sân khấu, ai cũng muốn được nhận drishti từ BapDada, nhưng tại sao chúng ta lại muốn như vậy? Bởi vì chúng ta cảm nhận được rằng nó là dành riêng cho mình. Khi Baba dạy murli, chúng ta chỉ nghe có 2 từ thôi, một cách cá nhân từ BapDada, chúng ta cũng thấy rất hạnh phúc. Khi lắng nghe murli, đừng nghĩ rằng murli đang được dạy, Baba đang nói murli, và hôm nay Baba nói về vùng tối cao, Baba cũng nói về vùng tinh tế, nói về việc phục vụ. Mà hãy nghĩ rằng: Không, Baba đang nói với tôi một cách riêng tư. Baba dành 1 tiếng mỗi ngày vào buổi sáng để dạy tôi. Nếu em coi rằng Baba đang dạy murli cho em một cách riêng tư, thì em sẽ thích murli rất nhiều.


Vì thế, khi tôi ngồi trong yoga, hãy nghĩ rằng tôi đang nói chuyện hết sức riêng tư với Baba. Baba đưa tôi tới vùng tối cao, đưa tôi tới vùng tinh tế, Baba cũng nói thể nói với tôi về tình hình thế giới, Baba giúp tôi trở nên vô thể xác, thỉnh thoảng Baba cho tôi tận hưởng niềm thích thú của thời kì vàng, Người trao cho tôi mọi trải nghiệm, Người dạy tôi để biến tôi trở nên hoàn hảo.


Vì thế, Baba nuôi dưỡng tôi bằng cách nào? Thông qua murli và thông qua những cách tinh tế. Hãy nhìn thông qua trái tim của mình. Bởi vì tước hiệu của Baba là Dilaram - Đấng vỗ về trái tim. Chúng ta đã trao trái tim mình cho Baba và Baba cũng trao trái tim Người cho chúng ta.


Chấm dứt những suy nghĩ lãng phí

Nếu những suy nghĩ lãng phí xuất hiện trong tâm trí em, khi em có suy nghĩ lãng phí, đừng cố gắng đi vào trạng thái hạt giống, nếu không thì em sẽ rơi vào trạng thái của một trận vật lộn. Bởi vì, khi đó em đang yếu mà em lai muốn leo thật cao, làm sao được? Vì thế, khi em có những suy nghĩ lãng phí, em phải nhặt lấy một số ý điểm trong murli của Baba, nghĩ về những điểm kiến thức đó. Bởi vì, trạng thái hạt giống là một trạng thái vô cùng tinh tế của linh hồn. Để ở trong trạng thái đó, một trí tuệ trong sạch và rõ ràng thì cần tới. Nên trước khi em có được trạng thái hạt giống, nếu em biết mình đang có những suy nghĩ lãng phí, thì em sẽ phải thay thế những suy nghĩ lãng phí đó bằng những suy nghĩ mạnh mẽ từ kiến thức.


Suy nghĩ mạnh mẽ có thể nhận được từ murli, từ lời chúc phúc. OK, em không thể nhớ được 3 trang murli, đừng bận tâm, nhưng, ít nhất hãy nhớ lời chúc phúc. OK, nếu em không thể nhớ lời chúc phúc, thì hãy nhớ câu khẩu hiệu. OK, trong toàn bộ murli, em quên tất cả mọi thứ, hãy nhớ câu khẩu hiệu và trong suốt cả ngày hãy soi chiếu chúng trong bản thân, đi vào chiều sâu ý nghĩa của câu khẩu hiệu và nghĩ xem lợi ích sẽ là gì và trải nghiệm sẽ là gì, rồi sau đó để mình lạc trong trải nghiệm của câu khẩu hiệu. OK, nếu em cũng không thể nhớ nổi câu khẩu hiệu, vậy em chỉ cần nhớ 1 từ thôi: Baba của con.


Vì thế, ít nhất hãy áp dụng một số phương pháp cho sự tiến bộ của bản thân. Bởi vì không có phương pháp, em sẽ không thể có được chút thành tựu nào. Vì sự phát triển của bản thân mình, bất cứ điều gì phù hợp với em, với trái tim em, thì phương pháp đó em phải áp dụng cho sự phát triển của bản thân mình. Bởi vì trong mỗi murli, Baba đưa ra rất nhiều phương pháp khác nhau. Vì thế, hãy áp dụng phương pháp này hay phương pháp khác, và trải nghiệm thành tựu.



Thỉnh thoảng, linh hồn nói, tôi không thể bước vào trạng thái hạt giống. OK, hãy cố gắng ở trong trạng thái thiên thần. OK, nếu không thể trở thành thiên thần, vậy thì, thời gian trôi qua, mà em vẫn không thể trải nghiệm cả trạng thái hạt giống lẫn trạng thái thiên thần. Vậy em sẽ cần phải làm gì? Hãy chấm dứt những suy nghĩ lãng phí của em. Hãy có trải nghiệm trạng thái này hoặc trạng thái khác. Có thể là trạng thái hạt giống hoặc trạng thái thiên thần hay cuộc trò chuyện tâm tình với BapDada. Và một khi em có được sự kiểm soát tâm trí và trí tuệ tốt, thì em sẽ thấy rất dễ để ở trong trạng thái hạt giống. Nếu không thì em sẽ thấy bản thân phải lao động cực nhọc và phải chiến đấu.



Baba nói trong một murli rằng: Thỉnh thoảng Brahmin trở nên rất mệt mỏi, nản chí. Họ nói rằng: Con không có diễm phúc đó, có thể nó không phải là phần vai của con trong vở kịch. Tại sao em lại đổ lỗi cho vận may? Một khi ta đã tới với Baba, điều đó có nghĩa rằng chính diễm phúc đã mang tôi tới với Baba. Vậy làm sao tôi có thể nói rằng, nó không nằm trong vận may diễm phúc của tôi? Ai đã vẽ ra đường kẻ giới hạn đó vậy? Khi em còn đang tiến lên, em không thể biết được kết cục sẽ thế nào? Em sẽ không thể biết được liệu em sẽ trở nên chiến thắng. Vì thế, em không nên nghĩ theo cách đó rằng: Nó không nằm trong diễm phúc của em, em không thể nỗ lực được, việc đó là rất khó. Nó sẽ mang tới sự nhụt chí trong cuộc sống. Thay vào đó, hãy nghĩ: Baba đã chọn tôi và tôi đã tới với Baba, đã chạm tới Baba, tôi đã tới Madhuban, tôi đã tới đây. Baba đã mang tôi tới đây. Và đó chính là lời chúc phúc của Baba. Em đã nhận được lời chúc phúc từ Baba rồi và đó là chúc phúc của Baba đã đưa em tới đây.



Tại sao Baba lại không thích Bush (tổng thống Mỹ) tới đây? Có rất nhiều người Baba đã không lựa chọn. Tại sao Baba không thích Bush? Bởi vì ông ấy nghĩ rất nhiều về sự phá huỷ. Em thích Baba và Baba thích em. Em thích sức mạnh tĩnh lặng. Vì vậy, đừng có bất cứ suy nghĩ chán nản nào. OK, nếu em nghĩ rằng: Tôi không có đức hạnh nào, tôi không có sở trường đặc biệt gì hết. OK, ít nhất em có 1 đức hạnh rất cụ thể, đó là sức mạnh nhận ra Baba. Vậy em còn muốn gì nữa nào? Và Thượng Đế thì thích em, Thượng Đế đã chọn em nên em vô cùng đặc biệt trên thế giới này.



Ta muốn chia sẻ một chút về Mama. Sức khoẻ của Mama không được tốt, nhưng gương mặt của Mama thì luôn vui vẻ. Một lần khi Mama ở Bombay, và Mama ở nhà của anh Ramesh, và bác sĩ tới để kiểm tra sức khoẻ Mama. Mama ngồi trên giường, cùng với một người chăm sóc Mama, một chị em Brahmin cũng ngồi ở đó. Bác sĩ nhìn vào người chị em đang chăm sóc Mama và hỏi: Cô cảm thấy thế nào? Chị ý nói: Tôi không phải bệnh nhân. Nhưng trông cô giống một bệnh nhân. Mama trông không giống bệnh nhân chút nào. Bởi vì, gương mặt của Mama là một gương mặt hạnh phúc. Ta nghĩ, gương mặt của Mama luôn toả sáng, lấp lánh. Bác sĩ cảm thấy rất bối rối, ông nhìn Mama và nói: Trông bà không giống một bệnh nhân gì hết. Chắc chắc, Mama có những vấn đề với cơ thể. Rất nhiều anh chị em đã từng hỏi Mama rằng: Họ từng hỏi: Mama, cơ thể người bị bệnh, nhưng người cảm thấy thế nào? Người gặp chúng con như thế chẳng có bệnh tật nào trong cơ thể cả. Bởi vì, Mama, gương mặt của người rất rạng rỡ và lấp lánh. Không gì bất ổn thấy trên gương mặt người cả. Mama, người có những vấn đề trong cơ thể thế nhưng người có sức mạnh khoan dung, chịu đựng rất lớn.


Thanh toán tài khoản nghiệp bằng niềm hạnh phúc ở trong lòng Baba

Mama thường nói với họ rằng: Hãy nhìn xem, đây là những tài khoản nghiệp của quá khứ. Ta phải thanh toán chúng qua yoga, ta không muốn mang chúng tới gặp Dharamraj - Phán quan Tối cao. Nếu có bất cứ tài khoản nghiệp nào còn sót lại trong cuộc đời ta, ta sẽ phải thanh toán chúng thông qua Dharamraj. Mama thường nói: Ta phải thanh toán tất cả các tài khoản nghiệp của ta, ở đây. Và ta rất rất hạnh phúc khi ngồi trong lòng Baba, và thanh toán mọi tài khoản nghiệp của mình. Ở Dharamraj, chúng ta sẽ phải thanh toán, nhưng bây giờ tại thời kì chuyển giao, ta ở trong lòng của Baba, nhận được những lời chúc tốt lành và những lời chúc phúc từ tất cả các Brahmin, cùng tình yêu của Baba, đó là lý do tại sao mà ta không trải nghiệm sự đau đớn. Mama thường trả lời như vậy.


Trong cuộc đời của mỗi Brahmin, có rất nhiều kiểu tài khoản nghiệp, đôi khi thông qua tâm trí, đôi khi thông qua bệnh tật cơ thể, đôi khi qua sự va chạm tàng thức. Vậy làm cách nào mà ta có thể loại bỏ những tài khoản nghiệp đó? Thông qua hạnh phúc của ta, bằng việc ở ngồi trong lòng Baba. Suy nghĩ này đã khiến Mama cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm đối với những tài khoản nghiệp của mình. Và ngày cuối cùng khi Mama rời bỏ cơ thể, và chỉ 1 tiếng trước khi rời bỏ cơ thể, Mama vẫn trao nho cho tất cả các Brahmin. Chắc chắn là vào ngày rời bỏ cơ thể, Mama đã có rất nhiều khó khăn đối với cơ thể của mình, nhưng Mama vẫn làm công việc phục vụ của Baba với tình yêu thương rất lớn, và Mama đã thanh toán tài khoản nghiệp của mình với lời chúc phúc đó.


Nếu có bất cứ tài khoản nghiệp nào của tâm trí, thỉnh thoảng, một số linh hồn có những tài khoản nghiệp với tâm trí, đôi khi họ lên, đôi lúc lại xuống, đôi khi là những suy nghĩ lãng phí, đôi lúc là những suy nghĩ khác, đôi khi là những căn bệnh tinh thần. Tài khoản nghiệp thứ 2 là với những con người, và có những khi những tài khoản nghiệp như thế không kết thúc. Luôn có những con người trong cuộc sống đời thường của em, đó là những người em có tài khoản nghiệp với họ. Kiểu tài khoản nghiệp thứ 3 là với tự nhiên. Kiểu thứ 4 là với khí hậu. Khí hậu thời tiết không tốt, nên họ cảm thấy không tốt. Khi thời tiết đẹp thì họ thấy ổn. Có rất nhiều kiểu tài khoản nghiệp.


Vì vậy, hãy giữ mục tiêu thanh toán tất cả các tài khoản nghiệp với hạnh phúc. Đừng nghĩ rằng: Ồ em có những tài khoản nghiệp rất lớn, em không biết làm sao để thanh toán. Đừng tạo ra những suy nghĩ như thế, những suy nghĩ đó là những suy nghĩ làm nhụt chí. Baba luôn ở bên tôi, cho dù trạng thái của tôi có thế nào. Baba đã nắm lấy bàn tay tôi trong bàn tay Người. Thế nhưng tôi lại không nắm lấy bàn tay Người. Baba sẽ tiếp tục bảo vệ và chăm sóc cuộc đời tôi, miễn là tôi đưa bàn tay mình cho Người. Baba ở cùng tôi và tôi ở cùng Baba. Baba ở cùng tôi, trong hình thể kết hợp. Hay thỉnh thoảng, các em đánh mất sự đồng hành của Người? Cho dù tôi có thế nào, cho dù tôi có thể rất yếu đuối, nhưng Baba luôn mạnh mẽ, rất mạnh mẽ, nên Người sẽ nhuộm màu cho người đồng hành của Mình. Những ai ở cùng với Ta, Đấng tràn đầy mọi sức mạnh thì chắc chắn sự đồng hành sẽ được nhuốm màu bởi sức mạnh của Người. Hãy nghĩ rằng: Tôi là linh hồn mạnh mẽ nhất của Baba. Baba ở cùng tôi trong hình thể kết hợp và Baba là Đấng Toàn Năng mạnh mẽ nhất. Baba có nói trong một murli: Nếu con thực sự mệt mỏi với cuộc đời của con khi nỗ lực, thì hãy ngồi trong lòng của Người Mẹ. Bởi vì thỉnh thoảng, em hẳn sẽ có thể cảm thấy mệt mỏi, và rồi em tới bên Baba, Người Mẹ và Người Cha của mình, và ngồi trong lòng Mẹ và Cha. Khi một đứa trẻ còn nhỏ, thì nó thường ngồi trong lòng mẹ mình. Và rồi, sự mệt mỏi của em sẽ chấm dứt.


Sử dụng phương pháp đúng vào thời điểm chính xác

Vậy những phương pháp, phương tiện nào mà Baba đã trao cho em, hãy sử dụng chúng vào thời điểm cần thiết. Nhưng thỉnh thoảng trong cuộc đời Brahmin, em không nhớ ra được phương pháp đúng vào đúng thời điểm. Thỉnh thoảng Baba thường gửi cho chúng ta những lời nói thông qua Brahma Baba và chúng ta thường bảo Baba rằng: A, đây là chủ đề cho lớp học của con.

Baba thường nói với các con: OK, hãy đi, bây giờ con sẽ nói về những ý điểm kiến thức này và trao một bài giảng. Khi con trở lại, Ta sẽ hỏi con rằng: Con có nhớ những điều đó không?

Và hẳn là, khi dạy, chúng ta thường quên mất một số điểm. Chúng ta trở lại, ở trước mặt Baba và Baba hỏi chúng ta: Con, con có nhớ tất cả các điểm mà Ta đã đề cập với con để trao nó trong bài giảng không?

Chúng ta nói: Oh, không ạ, con đã không nhớ được tất cả, con quên mất một điểm.

Baba sẽ nói: Con, sao con lại quên mất nó vào thời điểm cần thiết. Con phải nhớ những gì cần phải làm vào đúng thời điểm cần thiết.

Baba thường dạy chúng ta như vậy. Và Baba thường bảo chúng ta: Cần phải ghi nhớ vào đúng thời điểm. Bởi vì khi thời gian trôi qua thì không có nhiều lợi ích. Tương tự, khi thời điểm cần tới sức mạnh tâm linh thì hãy sử dụng nó. Nếu em cần phải sử dụng sức mạnh khoan dung, hãy sử dụng nó. Vậy vào đúng thời điểm đó, tâm trí em cần có sức mạnh nhặt lấy sức mạnh chính xác.


Tại sao, nó được nói là “có thứ hạng”? 108 sau đó là 16,108, có sự khác biệt lớn giữa viên thứ nhất và viên cuối cùng trong chuỗi hạt. Cùng 1 Người Thầy, tất cả mọi người đều lắng nghe murli từ cùng một Người Thầy. Thậm chí người ở trong kiến thức 1 tháng hay 60 năm, thì vẫn cùng Người Thầy đó. Lý do là: Tất cả mọi người đều biết kiến thức. Tất cả mọi người đều lắng nghe, nhưng những Shakti, sức mạnh mà Baba trao cho tất cả các em, thì điều gì tạo nên khác biệt? Sự khác biệt nằm ở việc: Vào thời điểm chính xác, sử dụng đúng sức mạnh. Nếu tôi mà quên mất nó, thì nó trở thành có thứ hạng. Vì thế, hãy kiểm tra, khi một số vấn đề đến trước em, liệu em có sử dụng đúng phương pháp để giải quyết vấn đề vào đúng thời điểm không? Nếu tôi không nhớ, thì tôi có thể làm gì? Khi đó, tôi phải cải thiện sức mạnh nghiền ngẫm kiến thức của mình. Nghĩ trong tâm trí mình, nghiền ngẫm trong tâm trí mình, sức mạnh nào mà tôi cần tới và bằng cách nào tôi sử dụng sức mạnh đó. Nếu em tiếp tục nghiền ngẫm kiến thức về 8 sức mạnh, em sẽ có thể nhớ ra nó vào đúng thời điểm. Đây là nỗ lực mà chúng ta cần tiếp tục tạo ra.


Thẩm quyền tự trị

Chủ đề hôm nay của chúng ta là: Thẩm quyền tự trị. Từ nãy tới giờ ta đã nói về những chuyện khác, còn bây giờ ta sẽ nói về: Thẩm quyền tự trị.

Một vị vua chỉ có thể trải nghiệm niềm hạnh phúc trị vì vương quốc khi ông ấy có ngai vàng. Nó là một trải nghiệm rất say sưa ngây ngất. Tương tự, linh hồn, khi linh hồn có nhận thức và trải nghiệm: Tôi, linh hồn, ngồi trên ngai vàng ở giữa vầng trán. Trải nghiệm đó là cần thiết, sau đó, linh hồn sẽ trải nghiệm được thẩm quyền tự trị.


Ví dụ như một người anh em, khi anh ấy ở văn phòng, anh ấy đóng phần vai của một thẩm phán và anh ấy có quyền lực đưa ra quyết định. Rồi khi anh ấy về nhà, anh ấy lại trở thành một người bình thường, một người cha của những đứa con. Đó là những nhận thức khác nhau. Tương tự, hãy để linh hồn có nhận thức rằng: Tôi là một linh hồn. Tôi ở trong trạng thái ý thức linh hồn, và em sẽ trải nghiệm thẩm quyền tự trị. Linh hồn ở trong trạng thái ý thức linh hồn, đó chính là ngai vàng. Ngai vàng đó, thì không phải là chỉ ngồi tại trung tâm của vầng trán, mà là “trạng thái”. Linh hồn ngồi trong trạng thái của trạng thái ý thức linh hồn. Đó mới chính là ngai vàng. Khi em ở trong trạng thái của ý thức linh hồn này, em sẽ trải nghiệm niềm say sưa, ngây ngất.


Khi em sử dụng từ “tôi”: tôi là một linh hồn, tôi không phải cơ thể. Đừng nói: Tôi bị đau đầu. Cái từ “tôi”, chúng ta sử dụng cho linh hồn, không phải cho cơ thể. Vì thế, khi sử dụng từ “tôi” mỗi ngày thì tôi phải nhớ rằng: Tôi là một linh hồn. Đừng có cái tôi ý thức cơ thể.


Linh hồn có nghĩa là: Tôi là vị chủ nhân. Để có niềm tin và trải nghiệm trạng thái ý thức linh hồn, hãy ngồi trong trạng thái ý thức linh hồn, đó là trạng thái thẩm quyền tự trị. Ban đầu, khi chúng tôi tới đây, khi chúng tôi còn là những đứa trẻ. Và chúng tôi không thực sự nắm rõ kiến thức về Thượng Đế, vào khoảng thời gian đầu tiên của cuộc đời Brahmin. Vào thời điểm đó, chúng tôi không biết rằng Thượng Đế là một Chấm điểm. Chúng tôi biết được kiến thức về linh hồn và biết về Brahma Baba. Chúng tôi thường nhìn cha Brahma như Krishna và cũng thường có những linh ảnh về thiên đường. Và chúng tôi không biết về Paramdham - ngôi nhà ánh sáng, và cũng không biết vùng tinh tế, nhưng chúng tôi lại biết rõ về ý thức linh hồn. Chúng tôi rất vững vàng trong bài học về ý thức linh hồn. Linh hồn là vị chủ nhân của những giác quan vật lý này. Linh hồn là vị chủ nhân và các giác quan là những người phục vụ. Tôi - linh hồn, khiến mọi công việc được thực hiện thông qua những giác quan vật lý. Vậy thì, tôi là ai? Tôi là một vị chủ nhân. Vị chủ nhân có nghĩa là một người có sức mạnh đưa ra những yêu cầu và mệnh lệnh đối với những giác quan.


Khi linh hồn trở nên ý thức thể xác, thì linh hồn bị lừa dối, trở nên tức giận, tham lam. Dấu hiệu của một linh hồn có thẩm quyền tự trị đó là: Linh hồn sẽ không bao giờ bị lừa dối bởi các giác quan vật lý. Nếu có trải nghiệm về việc linh hồn bị lừa dối, thì linh hồn không ở trong trạng thái của thẩm quyền tự trị, trạng thái của một vị chủ nhân.


Thậm chí là thông qua việc phục vụ của tâm trí, cũng hãy nghĩ rằng, tôi - linh hồn, đang trao sức mạnh cho những linh hồn khác. Ở trong trạng thái ý thức linh hồn, em có thể làm phục vụ thông qua tâm trí. Nếu em không ở trong trạng thái ý thức linh hồn, thì em không thể thành công với việc phục vụ thông qua tâm trí.


Vì thế, khi em trở thành một yogi kiên định, em có nhận thức rằng: Tôi là một linh hồn với thẩm quyền tự trị, tôi khiến mọi thứ hoàn thành thông qua giác quan. Và toàn bộ thế giới, bất cứ nơi nào em đi, linh hồn có Thượng Đế như toàn bộ thế giới của mình, và tất cả những thứ khác chỉ là những thứ dành cho cơ thể mà thôi. Tôi, linh hồn, tôi thuộc về Baba. Không có gì trong thế giới vật lý này thuộc về linh hồn bởi vì những thứ trong thế giới vật lý là những thứ hoại tàn, còn linh hồn thì bất diệt. Linh hồn chỉ thuộc về một mình Baba. Một khi em duy trì nhận thức về thẩm quyền tự trị của mình, thì em sẽ được bảo vệ, không bị lừa dối, không cần phải nỗ lực quá nhiều, nó sẽ trở thành một cuộc sống tự nhiên, trở thành một phần của bản tính. Và đây chính là bản tính của em, trở thành hiện thân của kiến thức và bình an, hạnh phúc.


Vì vậy, ý thức linh hồn, trạng thái thẩm quyền tự trị, có nghĩa là ổn định bản thân trong trạng thái ý thức linh hồn. Và điều này là không khó, vì đó là trạng thái nguyên thuỷ của em. Bời vì trạng thái nguyên thuỷ của em là ý thức linh hồn, và trong một thời gian ngắn, em trở nên ý thức cơ thể, em cần phải trở lại với trạng thái nguyên thuỷ của mình. Một khi em ở trong trạng thái này, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng, không có giác quan vật lý nào lừa dối em được. Thời xưa, chúng ta thường được nghe kể rằng: Khi vua ban ra mệnh lệnh, các thần dân sẽ làm theo. Thỉnh thoảng, ta nghe thấy rằng ở Dubai, nếu ai đó phạm phải một lỗi lầm nghiêm trọng, thì ngày xưa, vua sẽ chém đi một bộ phận nào đó trên cơ thể. Vua rất quyền năng, người mà có thể trị vì và kiểm soát nên sẽ không bao giờ bị lừa dối. Vì thế, hãy để linh hồn trở thành một người có thẩm quyền tự trị. Em có thẩm quyền tự trị không? Một cách liên tục, không phải đôi khi. Không phải rằng khi em ngồi trong yoga thì em có thẩm quyền tự trị còn khi em làm hành động thì em quên mất. Trong khi thực hiện hành động, em cần phải duy trì ý thức rằng em là vị chủ nhân với thẩm quyền tự trị và sau đó em sẽ trở thành một yogi kiên định. Acha.

Om Shanti.

94 views0 comments

Comments


bottom of page